Trương Hiểu Phong : “Trứng gà  quý, cô giữ  ăn , đừng cho chúng  nữa.”
“Không , nhân lúc còn nóng các cô ăn hết .” Trình Dao Dao thúc giục: “Dù  cũng đến muộn.”
Hàn Nhân và Trương Hiểu Phong bóc vỏ trứng gà , mùi thơm của trứng gà luộc cực kỳ mê   sáng sớm. Quả trứng  ngon hơn trứng lúc  họ ăn nhiều, lòng đỏ trứng  khô quá,  thơm  mềm, họ  kịp thưởng thức mùi vị, ăn hai ba miếng liền nuốt xuống bụng.
Trình Dao Dao  tủm tỉm  hai  ăn. Trứng gà   nuôi bằng linh tuyền đó,  thể bổ dưỡng  thể. Gần đây Trương Hiểu Phong và Hàn Nhân cực kỳ vất vả, đặc biệt là Hàn Nhân, vì kiếm tiền mà liều mạng nhặt chè, một ngày  thể kiếm nhiều hơn 2,3 mao so với  khác.
Mà mấy ngày nay Tạ Tam cũng bận rộn  rảnh chút nào nên Trình Dao Dao   cùng Hàn Nhân và Trương Hiểu Phong. Hai  bọn họ , ngày nào cũng   vòng một đoạn đường đón Trình Dao Dao.
Trình Dao Dao  thích hai  bạn .
Trong nhà kho ngay ngắn trật tự. Thẩm Yến   bàn giám sát nhưng ánh mắt   về phía cửa. Sao hôm nay Trình Dao Dao vẫn  đến? Hắn cầm bút  tên Trình Dao Dao lên sổ ghi chép.
Đến trễ trừ tiền công. Hiếm khi  cơ hội lấy lòng Trình Dao Dao, Thẩm Yến nghĩ đến cảnh Trình Dao Dao chạy vội  nhà kho,  đó thấy tên    sổ,  càng nghĩ càng chờ mong. Hắn nghĩ đến mức mê mẩn,  mặt nở nụ ,  bên cạnh gọi mấy  cũng   thấy.
“A Yến.” Tiếng  khàn khàn vang lên.
Thẩm Yến giật ,  ngẩng đầu lên thì nhận    cạnh  là Trình Nặc Nặc. Trình Nặc Nặc  yếu ớt, cô : “Em lấy lá chè.”
Thẩm Yến sinh  một chút chột .     rõ với Trình Nặc Nặc  mà,  lập tức bình tĩnh . Thẩm Yến   lượng lên sổ ghi chép,  đó mặt  biểu tình  với Trình Nặc Nặc: “Đi lấy .”
Môi Trình Nặc Nặc giật giật, cô nhấc một sọt lá chè  về.
Một lát , ba  Trình Dao Dao mới vội vàng chạy  nhà kho.
Mấy cô gái chào hỏi: “Sao hôm nay các cô đến muộn ?”
“Ôi,  dậy muộn.” Trình Dao Dao đặt đồ xuống, cô vội vàng chạy tới nhận lá chè.
Thẩm Yến nở nụ : “Dao Dao.”
Trình Dao Dao thấy  thì ghét bỏ : “Tại   là ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-713.html.]
Ánh mắt vui vẻ của Thẩm Yến lập tức ảm đạm,  : “Anh đến giám sát  kế toán.”
Trình Dao Dao  để ý tới , cô  lấy sàng và lá chè.
Thẩm Yến  bàn tay trắng như ngọc của Trình Dao Dao, trong lòng khen ngợi nhỏ nhắn xinh ,   đến nhận lá chè  cũng  quan tâm, bản  chỉ  chằm chằm Trình Dao Dao : “Anh xách lá chè giúp em nhé.”
“Không cần.” Trình Dao Dao   , cô xách sọt chè lên  luôn.
Thẩm Yến  bóng lưng thướt tha của cô.
Lâm Đan Đan và Lâm Bình Bình  hết  việc, hai  tức giận  với Trình Nặc Nặc: “Hồ ly tinh, đến muộn còn dụ dỗ  khác!”
Thẩm Yến cũng  trai, hơn nữa là thanh niên trí thức đến từ Thượng Hải, trong thôn   nhiều cô gái nhỏ say mê . Hôm nay thấy Thẩm Yến đến giám sát, Lâm Đan Đan kích động  nhận lá chè mấy  nhưng Thẩm Yến   gì với cô. Thế mà Trình Dao Dao  nhăn mặt với Thẩm Yến, Lâm Đan Đan oán hận.
Trình Nặc Nặc  : “Chị  đến muộn ?  thấy chị   tên trong sổ ghi chép mà.”
Một lát , kế toán gọi Thẩm Yến  sắp xếp hàng lên xe. Hắn   khỏi, trong nhà kho lập tức ồn ào, mấy cô gái bắt đầu  chuyện gϊếŧ thì giờ. Vừa   một nam thanh niên trí thức  ngay đó, mấy cô  dám  chuyện, nhịn gần c.h.ế.t .
Lâm Đan Đan chạy tới mở sổ đăng ký , bỗng nhiên cô cao giọng: “Trời trời trời,   Trình Dao Dao đến muộn ? Sao trong sổ ghi chép   tên cô?”
Trình Dao Dao đang  chuyện với Hàn Nhân,  thấy  thì ngẩng đầu lên. Mấy cô gái khác cũng ngẩng đầu  sang.
Lâm Đan Đan nghĩ   bắt  điểm yếu của Trình Dao Dao , cô giơ sổ cho   xem: “Ôi, các cô  ! Rõ ràng ba  Trình Dao Dao đến muộn nhưng  họ  tự  tên  lên đây ? Đây   là giờ trò lừa gạt ?”
Cô gái  Trình Dao Dao tết tóc hôm qua – Lâm Quế Viên  lớn tiếng: “Lâm Đan Đan, cô đừng  linh tinh!”
“   linh tinh, tự cô  !” Lâm Đan Đan chỉ tên Trình Dao Dao  sổ ghi chép cho Lâm Quế Viên xem.
Lâm Quế Viên  qua Trình Dao Dao, cô   gì nữa. Dù  hôm nay Trình Dao Dao đến trễ,   đều thấy.
Hàn Nhân hỏi Trình Dao Dao: “Xảy  chuyện gì ?”