Cô duỗi tay  sờ, Tạ Ba tránh , : “Sờ lên trứng sẽ  mùi  , chim lớn sẽ  ấp trứng.”
Trình Dao Dao kinh ngạc : “Không  lấy trứng chim ăn ?”
“…” Tạ Ba im lặng chớp mắt, : “Trứng chim   ấp một thời gian ,  ăn .”
Trình Dao Dao ôm cánh tay : “Không ăn   lấy xuống  gì?”
Đôi mắt hoa đào của Trình Dao Dao nheo , nốt ruồi  đáy mắt quyến rũ vô cùng, lúc    hung hăng vênh váo. Tạ Ba  cô  chằm chằm, đôi mắt rũ xuống, nửa ngày mới thấp giọng : “Đẹp mắt… Cho cô xem một chút.”
Trình Dao Dao hừ một tiếng, : “Xem xong   trả về , chim  trở về  tìm thấy tổ cùng con, sẽ liều mạng với .”
Tạ Ba ấp úng ừ một tiếng, thật sự trèo lên cây. Hắn trèo lên bằng một tay cũng vô cùng lưu loát, một cái tay cẩn thận tưng li từng tí ôm tổ chim, một chút cũng  để va chạm.
Trình Dao Dao ngửa đầu   trèo lên cây, rón rén cất tổ chim , đột nhiên cô đè tay xuống ngực. Cái …  chuyện gì xảy  ?
Trình Dao Dao để chân trần chạy xung quanh sườn núi tìm đồ. Dốc núi  quả thực là bảo tàng, ngoại trừ một gốc cây  đào, còn  mấy cây mơ, quả màu đỏ nhạt hoặc màu xanh.
Nghĩ đến thức ăn của Tạ Ba là quả mơ, tinh thần Trình Dao Dao tỉnh táo, bỏ hộp cơm  bắt đầu hái mơ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-72.html.]
Tạ Ba nhắc nhở cô: “Quả   chua.”
Trình Dao Dao chọn quả mơ to sạch hái, cẩn thận đặt ở trong hộp cơm,  ngẩng đầu lên : “Không sợ chua, đến mai   đồ ăn ngon cho .”
Tạ Ba tùy cô, bản  ở chỗ bóng râm tìm nấm.
Chùm mơ mọc gai nhỏ mềm, ngón tay nhẹ bẻ gai xuống, lực  nặng sẽ bóp nát quả mơ chảy  nước. Những cây mơ  là hoang dại,  giống cây mơ ở kiếp  đỏ biến thành đen, là màu đỏ nhàn nhạt, còn  nửa xanh nửa đỏ, sờ tương đối rắn chắc.
Hái một quả màu đỏ nhạt cho  miệng, nước chua tràn đầy khoang miệng, một lát  mới ngọt,  cả mồm  nước miếng, cũng  chua như tưởng tượng.
Tạ Ba hái nấm gà sưới sườn núi, ngẩng đầu  thấy khuôn mặt nhỏ của Trình Dao Dao nhăn  thành một nắm, : “Cô  ăn, phía  núi đầu thôn tây  một cây Đông Khôi ngọt.”
Trình Dao Dao hứng thú: “Đông khôi? Trong thôn  loại  như  ?”
Đông Khôi là cây mơ chi vương, cái cây  đầu lớn thịt dày, cảm giác lớn nhỏ  thể so sánh với cây mơ khác. Trình Dao Dao lúc  thích ăn mứt hoa quả lâu năm, nó là bí phương  mơ, cứ dùng cây mơ Đông khôi , thịt dày,  giống cây mơ thông thường  mứt  cằn.
Tạ Ba ừ một tiếng, chỉ : “Cô  ăn?”
Trình Dao Dao chỉ  ánh mắt : “Anh  ánh mắt của  xem.”
Đôi mắt hoa đào của Trình Dao Dao  , lông mi dày đặc xen lẫn cong lên, che đậy nước mùa thu trong mắt,  cho   cảm thấy ảo giác đa tình, nốt ruồi  đuôi mắt mê mẩn. Bị đôi mắt   qua, lòng Tạ Ba rung động, từ  lưng đến bàn tay đều đổ mồ hôi: “Sao,  ?”