Tạ Tam  tay nhanh,  bôi dầu lên cánh tay và cổ tay cô, mùi dầu hoa hồng lập tức át mùi kem dưỡng da.
Trình Dao Dao ngửi ngửi  , cô  hắt xì , Trình Dao Dao xù lông: “Em mách bà nội!”
Tạ Tam vặn chặt nắp dầu: “Tý nữa  với bà nội, em bôi dầu thuốc .”
Nắm đ.ấ.m đang giơ lên của Trình Dao Dao dừng  giữa  trung, trong lòng cô nhảy dựng lên. Tạ Tam… đoán  cái gì ? Tạ Tam  thấy tận mắt cảnh tượng kỳ lạ của căn phòng nhỏ , nhưng   hỏi câu nào.
Tạ Tam lấy khăn lau tay, mùi dầu hoa hồng trộn lẫn mùi hương đặc hữu    tạo  sự hấp dẫn c.h.ế.t .
Trình Dao Dao lén hít hà, lá sen  ồn ào, hô hấp của Trình Dao Dao cũng dồn dập.
Hôm nay dùng quá nhiều linh tuyền, chỉ chạm nhẹ   cũng  đủ bù . Cảm giác trống rỗng  lâu  thấy  xuất hiện, nó   Trình Dao Dao mềm nhũn. Ánh mắt cô rung động, cô  trộm Tạ Tam.
Khoảng cách của hai   gần, Tạ Tam chỉ cần cúi đầu liền hôn  cô.
Tạ Tam  cô : “Nên   . Còn lề mề nữa bà nội sẽ thúc giục đấy.”
“Đứng .” Đôi môi đỏ như hoa hồng của Trình Dao Dao cong lên, cô   xù lông , đôi mắt hoa đào  chằm chằm , ánh mắt  ngây thơ  ngay thẳng    thể từ chối .
…
Một lát , Trình Dao Dao đẩy Tạ Tam : “Đủ , đủ .”
Tạ Tam nhíu mày ẩn nhẫn: “Em Dao Dao.”
Trình Dao Dao yếu ớt che môi, cô hung dữ : “Hôm nay đến đây thôi. Trương Hiểu Phong và Hàn Nhân còn đang chờ em nấu cơm đó. Anh tránh   hả?”
Giọng  của Tạ Tam khàn khàn: “Tối nay…”
“Tối nay Trương Hiểu Phong và Hàn Nhân ngủ qua đêm ở đây.” Nhìn vẻ mặt của Tạ Tam, hiếm khi Trình Dao Dao  lương tâm, cô dỗ : “Ngày mai, ngày mai  tiếp.”
Trong phòng bếp.
Sủi cảo hình nguyên bảo xếp gọn trong l*иg hấp, tay Hàn Nhân đầy bột mì, cô giơ cái sủi cảo hình nón rơm lên  : “Cái sủi cảo   ?”
Trương Hiểu Phong  : “Sủi cảo  cho  nồi liền vỡ, sủi cảo hình mặt trăng của  mới chắc!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-738.html.]
“Cô  sủi cảo phổ thông,  sáng tạo gì cả. Bà Tạ, bà  , cháu    cô    ạ?”
Bà Tạ   ngừng: “Theo bà thấy, cả hai đều  !  Dao Dao  nhiều nhiều hình dáng hơn, chờ tý nữa con bé dạy hai cháu  sủi cảo hình con cá.”
Nói đến đấy, bà Tạ lau tay  tạp dề: “Dao Dao tắm hơn nửa ngày   vẫn   nhỉ? Bà  xem .”
Trương Hiểu Phong : “Dao Dao luôn tắm lâu mà, bà đừng giục cô . Không   chúng cháu  ạ?”
Lúc  bà Tạ mới thôi, bà : “Trời vẫn lạnh, con bé ngâm lâu như thế mà  sợ rét lạnh ? Chiêu ca nhi, cháu  hái rau thơm ! Chiêu ca nhi? Đứa nhỏ  chạy   ?”
Cửa phòng chứa đồ mở , Trình Dao Dao    thì  thấy câu , cô vội vàng : “Bà nội, cháu hái cho ạ.”
Bà Tạ : “Được , cháu hái rau thơm non nhé, hái cả hành lá nữa.”
Trình Dao Dao rửa lấy một ít linh tuyền bôi lên môi, đôi môi đỏ tươi ướŧ áŧ. Chờ môi  bỏng rát nữa, Trình Dao Dao mới ngẩng đầu lên.
Bên ngoài rìa vườn rau trồng rau thơm, hành lá, rau cần , tỏi, gừng, còn  2 cây tía tô đào ở  rừng mang về. Bình thường lúc ăn cơm sẽ hái ăn, rau tươi càng hái càng mọc nhanh, cực kỳ tươi mới.
Trình Dao Dao hái một nắm nhỏ rau thơm và hành lá cho  chậu nước rửa sạch  mang  phòng bếp: “Bà nội, còn đồ gì  nấu  ạ?”
Cô mặc váy trắng bên trong, bên ngoài mặc khoác cardigan màu đỏ, bộ dáng xinh    cửa bếp,  gì giống bộ dáng  việc.
Bà Tạ : “Vừa  quần áo xong đừng dính khói dầu. Cháu gói sủi cảo , bà nấu thêm một món nữa là xong .”
“Dạ!” Trình Dao Dao xắn tay áo lên  đó  đến cạnh bàn gói sủi cảo.
Trương Hiểu Phong và Hàn Nhân  gói xong hai l*иg, ba loại sủi cảo nguyên bảo, sủi cảo mũ rơm và sủi cảo trăng tròn xếp chỉnh tề. Lòng háo thắng của Trình Dao Dao nổi lên, cô khoe khoang: “ gói sủi cảo cá vàng cho hai  xem!”
Hàn Nhân hâm mộ  quần áo   cô: “Áo khoác dệt kim   quá! Cô mua ở Thượng Hải hả?”
Trình Dao Dao : “Tiểu Phi  cho  đấy.”
Hàn Nhân vội : “Vậy cô hỏi Tiểu Phi  thể  một cái cho   ?  nhất định cảm ơn em .”