“Được, chờ Tiểu Phi về  hỏi giúp cô.” Trình Dao Dao đang gói sủi cảo cá vàng thì bỗng nhiên hỏi: “Nhắc mới nhớ,  Tiểu Phi vẫn  về nhỉ?”
Bà Tạ cũng : “ ,   sáng nay Chiêu ca nhi  huyện ? Sao  đón Tiểu Phi về?”
Tạ Tam   bếp : “Sáng nay Tiểu Phi   , cháu để  lời nhắn cho em  . Em  tan  sẽ  xe Lâm Gia Tuấn về.”
Bà Tạ : “Vậy  ,  đợi Tiểu Phi nữa. Bà  hấp sủi cảo.”
Trương Hiểu Phong và Hàn Nhân bê sủi cảo  trong bếp, họ giúp bà Tạ đun nước hấp sủi cảo. Cường Cường đang  cạnh bếp ăn thịt gà lập tức nhảy dựng lên, nó chạy quanh chân Trương Hiểu Phong.
Trương Hiểu Phong   nó  tính  thích quấn , cô  dọa nhấc chân lên: “Đừng quấn chị, cẩn thận giẫm lên em đó!”
Bà Tạ  thấy kinh ngạc: “Nó đang khoe khoang để chờ tý nữa  thể ăn sủi cảo hấp đó.”
Trẻ con trong thôn cũng  thể ăn sủi cảo mỗi ngày, Cường Cường giống như chắt trai nhà họ Tạ .
Hàn Nhân   ngừng: “Cường Cường ngoan quá, chờ lúc nữa chị lấy sủi cảo cho em ăn nhé,  ?”
Trình Dao Dao lạnh nhạt : “Cường Cường lăn lộn trong đất hoang, nửa tháng  tắm .”
Hàn Nhân và Trương Hiểu Phong lập tức cách xa Cường Cường.
Mèo mập dính đầy tro bụi     chê, nó còn đuổi theo hai , cái mặt nhỏ ngẩng lên kêu meo meo.
Trình Dao Dao   xa, cô lau sạch bột mì  bàn  dọn bát đũa . Tạ Tam giúp cô bày bát đũa, bàn tay hai   cẩn thận chạm  , đầu ngón tay Tạ Tam dính nước lạnh nhưng  mang nhiệt độ nóng bỏng.
Bà Tạ : “Tránh  nào, canh gà tới .”
Trình Dao Dao vội vàng tránh  xa, cô giấu tay về phía ,  đó khẩn trương  bà Tạ. Bà Tạ dùng khăn bê nồi đất đặt lên bàn, bà  hớn hở: “Mau  xuống ăn cơm thôi!”
Lúc  Trình Dao Dao mới thở phào, cô bảo Hàn Nhân và Trương Hiểu Phong  xuống,   đầu  thấy Tạ Tam  đối diện cô.
Một nồi canh gà vàng óng ánh, một đĩa sủi cảo nóng hổi,  khói  hình dáng của Tạ Tam trở nên mơ hồ, nhưng Trình Dao Dao vẫn cảm giác ,  đang buồn rầu, cái đuôi phía  tiu nghỉu,  cúi đầu ăn sủi cảo,   câu gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-739.html.]
Ôi,  đàn ông  cắt ngang chuyện đó sẽ  vui nổi. Hiếm khi Trình Dao Dao  lương tâm, cô gắp một miếng thịt gà béo cho Tạ Tam.
Tạ Tam dừng đũa,   ngẩng đầu mà gắp miếng thịt gà ăn luôn.
Hàn Nhân  ha hả, cô nháy mắt với Trương Hiểu Phong: “Chậc chậc chậc, Dao Dao,  cô chỉ gắp đồ ăn cho Tạ Tam thôi ?”
Trình Dao Dao  gắp thịt gà để  bát hai : “Các cô cũng  mà,   nháy mắt với !”
Quan hệ của Tạ Tam và Trình Dao Dao  công khai từ lâu. Hàn Nhân   xa: “Mùi vị   giống nha.”
Trình Dao Dao  sợ  hổ: “Đương nhiên  giống .”
Bà Tạ  : “Mấy đứa  chồng mà    hổ thế hả?”
Mấy  Trình Dao Dao   hổ, họ  ầm lên. Trình Dao Dao lén  Tạ Tam, cô đối diện với ánh mắt thâm thúy sáng rỡ của Tạ Tam.
Đáy mắt  là ý .
Bữa cơm  vô cùng phong phú. Sủi cảo nhân thịt trộn nấm hương, một nồi canh gà, một đĩa rau trộn Triều Tiên và một đĩa thịt xào hoa tỏi, Trình Dao Dao ăn quen  nên  cảm thấy gì, nhưng đối với Trương Hiểu Phong và Hàn Nhân mà , bữa cơm  còn phong phú hơn ăn Tết.
Nhóm thanh niên trí thức ở nhờ nhà  khác, lương thực đều giao cho nhà họ nấu ăn chung. Người phúc hậu sẽ nấu cơm hoặc  bánh bao trắng, thỉnh thoảng thức ăn cũng  ít dầu mỡ. Nếu gặp  nhà keo kiệt, ăn cơm  chịu khổ . Không chỉ ăn  đủ no, họ còn   sắc mặt nhà đấy. Nhà Trương Hiểu Phong và Hàn Nhân ở nhờ  tệ, nhưng họ vẫn   huyện ăn một bữa cơm ngon để bổ sung chất béo, khỏi   thanh niên trí thức khác như thế nào.
May mà  Trình Dao Dao, hai   thể thường đến nhà họ Tạ ăn chực. Cơm nhà họ Tạ  ngon, bà Tạ và Tạ Phi cũng nhiệt tình, Tạ Tam ít  nhưng mỗi  hai  đến ăn cơm, Tạ Tam đều mua thịt lợn hoặc cá mang về.
Ăn xong một l*иg sủi cảo, sủi cảo mới trong nồi cũng chín, sủi cảo trắng bóc sôi sùng sục. Bà Tạ cầm đĩa  dậy  : “Bà  lấy! Sao muộn  mà Tiểu Phi vẫn  về nhỉ?”
Trương Hiểu Phong : “Hay trong xưởng tăng ca? Nếu  giờ   về đến nhà .”
Trình Dao Dao nhíu mày, cô : “Không .  hỏi Tiểu Phi , em   hôm nay xưởng  nghỉ.”
Tạ Tam đặt bát xuống,   dậy: “Cháu  cổng thôn  xem.”