Hàn Nhân hiện thực: “Nhà họ đối xử với cô, cô cần việc gì cả. Tòa nhà cũng , ngày nào cũng ăn trứng gà. Cô đợi bao nhiêu lâu mới ăn trứng gà một ?”
Trình Dao Dao : “Cô thích ăn trứng gà ? Tý nữa mang một ít về .”
“Đừng, đừng, ý .” Hàn Nhân vội : “Coi như mang về cũng chỗ nấu! Đốt bếp nhóm lửa nhiều ở nhà khác cũng . Trẻ con nhà họ thấy, thể cho .”
Bỗng nhiên Hàn Nhân thở dài: “Cô vẫn nhất. Kết hôn với nông dân thì , về thành phố cũng chắc sống thoải mái như .”
Trình Dao Dao xa: “Cô thì kết hôn với trong thôn , về chúng thể bạn. Nghe mấy nhà đang ngóng cô đấy, cô chọn một nhà !”
Hàn Nhân : “Cô đừng kích , ngày mai chọn một cho cô xem.”
Trình Dao Dao kinh ngạc: “Cô tưởng thật ? Không cô về thành phố lắm ?”
Hàn Nhân gì. Trương Hiểu Phong giải thích: “Còn vì chuyện của trai cô . Cô đừng buồn, chúng thi đại học cùng , đó về thành phố, bọn họ thẩm tra chính trị cô .”
Hàn Nhân càng ngày càng bi quan: “Thi đại học còn thấy . bắt đầu sang xuân , ngày nào cũng mệt chết, xong việc nhặt lá chè thì xuống ruộng việc, nghĩ đến sợ.”
Trương Hiểu Phong cũng trầm mặc. Cày bừa vụ xuân xong đến việc gieo hạt vụ hè, gieo xong thì thu hoạch, ngày nào cũng giống như mất một lớp da, công việc lao động ngày qua ngày thể hao mòn ý chí sắt thép của . Mấy nữ thanh niên trí thức từ thành phố đến chịu nổi cuộc sống , họ tùy tiện kết hôn với một nông dân, ngoài còn nam thanh niên trí thức cưới cô gái ở thôn đó.
Đặc biệt là từ lúc Trình Dao Dao chuyển đến nhà họ Tạ, cô giống như rơi trong hũ mật, nhà họ Tạ chiều cô đến mức cô càng ngày càng yếu ớt. Mấy nữ thanh niên trí thức chịu khổ chằm chằm bên , họ dần dần d.a.o động, cộng thêm việc bà mối đến cửa nửa dỗ nửa lừa gạt, mấy lục tục kết hôn với thôn dân. mấy đàn ông đó Tạ Tam, lúc nhóm nữ thanh niên trí thức kết hôn mới phát hiệ nra, họ hối hận cũng kịp . khi lấy chồng cần xuống ruộng việc kiếm công điểm nữa, công việc san sẻ, chung hơn lúc nhiều.
Trình Dao Dao vội : “Hôn nhân tình yêu là hôn nhân đạo đức! Hai xúc động đấy!”
Phải rằng việc kết hôn ở trong thôn đồng nghĩa với việc nếu tương lai thanh niên trí thức về thành phố, họ nhất định ly hôn, họ cũng thể mang con cái theo. Nhóm thanh niên trí thức về thành phố nên suýt phá hỏng cửa văn phòng ly hôn. Văn phòng treo luôn con dấu chứng minh ly hôn ở ngoài cửa, ai thì đóng dấu, một trở , họ vứt bỏ đứa con đáng thương và vợ tan nát cõi lòng ở .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-748.html.]
Sắp đến lúc khôi phục kỳ thi đại học, việc thành phố của nhóm thanh niên trí thức cũng gần ngay mắt , Hàn Nhân cần lo tuổi già giữ .
Trình Dao Dao kìm nén những điều , cô đành khích lệ hai một phen, cô âm thầm quyết định về thường xuyên mời hai đến nhà khách, cừa thể ăn ngon thể sống qua cuộc sống mù mịt ở đây.
Lúc Hàn Nhân mới nở nụ : “Cô yên tâm , chỉ than phiền một chút thôi. Dù chịu nổi nhưng thấy ngày hôm qua… thà về thành phố việc linh tinh cũng tuyệt đối ở đây!”
Đang chuyện, bà Tạ bê bát trở về, bà : “Sáng sớm chuyện gì ?”
Trương Hiểu Phong và Hàn Nhân dậy chào bà Tạ, Trình Dao Dao chạy đón: “Bà nội, sáng sớm bà ạ? Mơ tươi quá! Ở ạ?”
Bà Tạ hớn hở: “Sáng nay bà mang bánh khúc cho mấy nhà hàng xóm, đây là chị dâu Hồng Hà của cháu cho đấy. Cầm ăn , ăn xong thì .”
“Vâng ạ.” Trình Dao Dao bê bát mơ dính hạt sương tươi mới, chờ bà Tạ phòng bếp, cô mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Bà Tạ ngoài nhưng thấy tin tức mới gì, xem trong thôn phát hiện sự khác thường.
Ba Trình Dao Dao ăn xong thì cầm theo hộp cơm cửa.
Lúc cổng nhà họ Ta, Trình Dao Dao nhịn , cô xung quanh một lúc nhưng thấy bóng dáng Tạ Tam ở cả, lòng cô lập tức khẩn trương.
Trương Hiểu Phong và Hàn Nhân hai bên, họ nhỏ: “Đừng sợ, cứ như bình thường thôi, đừng để khác sự khác thường!”