Đám  kinh ngạc  chằm chằm, Trình Dao Dao  ngơ   oan ức: Cô chỉ bảo Tạ Tam ăn, chứ cô  bón cho Tạ Tam ăn nha!
Tay Trình Dao Dao vẫn cầm đũa, đôi mắt hoa đào mở to, lông mi đen nhánh cụp xuống    ,   thấy liền ngứa ngáy.
Tạ Tam nuốt thịt gà,   như   việc gì gắp một miếng thịt gà khác đưa cho Hoàng Lục: “Ăn .”
“Khụ, khụ, khụ… Em tự ăn, tự ăn!” Hoàng Lục sợ hãi, tay chân luống cuống.
Những  khác từng thấy hai   mật ,  nãy chỉ  kinh ngạc thôi, lúc   mặt Hoàng Lục, bọn họ  nhịn   to.
Bầu  khí cực kỳ vui vẻ.
Hàn Nhân  với bà Tạ: “Bà Tạ, bà mau để hai  họ kết hôn ! Suốt ngày dính  như !”
Bà Tạ bật , bà : “Còn   do chuyện hộ khẩu , bà cũng gấp lắm chứ!”
Hoàng Lục góp vui: “Ôi,  thể  tiệc rượu  mà, về  lĩnh chứng cũng .”
Đầu năm nay nông thôn kết hôn  cần giấy đăng ký kết hôn, chỉ cần tổ chức tiệc cưới là . Rất nhiều vợ chồng  con lớn, lúc   hộ khẩu mới thuận tiện đăng ký hết hôn.
Bà Tạ mỉm  lắc đầu. Chiêu ca nhi  nỡ, bà cũng  nỡ.
Trương Hiểu Phong : “Không vội. Dù  điểm hai  nhất định trúng tuyển, lên đại học  lĩnh chứng cũng như .”
Hàn Nhân và Tạ Phi gật đầu liên tục. Chỉ  Hoàng Lục  Tạ Tam với ánh mắt “Anh Tạ, em hiểu ”.
Có một  việc chỉ đàn ông mới hiểu đàn ông!
Mọi   quanh bếp lò  chuyện ăn uống, Trình Dao Dao chuẩn  dâu tây và  lúa mạch để tiêu cơm,   ăn bao nhiêu .
Bà Tạ  một rổ thịt lợn chiên và ba con gà chiên, nhưng lúc chiên xong chỉ còn một nửa.
Bà Tạ kinh ngạc : “Ăn nhiều  !”
“Không  cháu ăn bao nhiêu .”
“Cháu vẫn giữ bụng ăn sủi cảo.”
“Hàn Nhân, cô ăn nhiều nhất, cô còn cướp đùi gà.”
“ thấy cô ăn nhiều nhất đó!”
“Hoàng Lục ăn nhiều nhất,  đếm đấy,  ăn thịt viên chiên  ngừng nghỉ.”
Mọi  vạch trần , cuối cùng nhất trí chỉ Hoàng Lục. Hoàng Lục xoa bụng  hắc chắc: “Tay nghề của bà nội và chị dâu !”
Bà Tạ buồn : “Ăn nhiều như vật, mau  ngoài tiêu cơm . Sủi cảo gói xong để tối hấp ăn.”
Mọi  liền chạy  ngoài sân chơi tuyết.
Bà Tạ đổ thịt chiên  mấy bát  gọi Trình Dao Dao và Tạ Tam mang cho mấy nhà hàng xóm.
Bọn nhỏ  chơi ném tuyết mà chạy theo Trình Dao Dao: “Chị Dao Dao, chúc mừng năm mới!”
Cẩu Đản còn đưa mấy quả mận sấy hiếm  cho Trình Dao Dao: “Cho chị.”
“Cảm ơn em.” Trình Dao Dao ngạc nhiên: Quả   hiếm, em  giữ  ăn ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-827-nam-moi-thuan-loi.html.]
Cẩu Đản nuốt nước bọt  đầu , bé  bộ : “Chị cứ cầm !”
Tạ Tam lấy kẹo đường cho bọn nhỏ.    cao to lạnh lùng, bọn nhỏ  dám nhận.
Trình Dao Dao , cô nhận kẹo đường phát cho bọn nhỏ. Đây là kẹo sữa thỏ trắng ở Thượng Hải, bọn nhỏ vui sướng nhận kẹo: “Cảm ơn chị Dao Dao!”
Chỉ  Cẩu Đản  nhận, bé còn trợn mắt  Tạ Tam. Từ lúc   Tạ Tam  cưới Trình Dao Dao, Cẩu Đản kiên quyết   câu gì với Tạ Tam.
Trình Dao Dao mỉm  nhét kẹo  trong túi của bé, cô : “Bà Ta  thịt chiên giòn, mau  ăn .”
“Oa! Chúng   chúc tết bà Tạ!” Cẩu Đản lập tức vui vẻ , thằng bé dẫn bọn nhỏ chạy như bay.
Không còn cái đuôi nhỏ nào, Trình Dao Dao ngậm một quả mơ khô, cô đưa một quả cho Tạ Tam: “Cho  một cái. Anh  nhiều , bọn nhỏ đều sợ .”
Tạ Tam ngậm mận khô ngọt ngào, khóe môi nhếch lên.
Trình Dao Dao che mặt  nhỏ: “Ở bên ngoài    như !”
Tạ Tam  hiểu,  dịu dàng : “Mau  thôi, bà nội đang chờ chúng  đấy.”
Tuyết  đất dần dần tan, lúc giẫm lên phát  tiếng loẹt xoẹt. Hai   đưa thịt chiên cho các nhà, bát cuối cùng đưa cho nhà Lâm Quý. Lâm Quý ở xa, hai   qua nửa thôn mang theo sự chú ý.
Người trong thôn hâm mộ  đôi trai tài gái sắc, lúc chào hỏi cũng vô cùng niềm nở.
Lúc  bọn họ còn cho rằng Trình Dao Dao sớm muộn gì cũng bỏ , ai ngờ Tạ Tam và Trình Dao Dao cùng thi đại học   đầu bảng, lời đồn trong thôn cũng đột nhiên  đổi.
“Mấy  còn  Trình Dao Dao là hồ ly tinh,   dẫn Tạ Tam  đại học đấy!”
“Ai dẫn ai còn   , năm đó bố Tạ Tam là du học sinh, con trai kế thừa việc học là chuyện đương nhiên.”
“Sao bọn họ  kết hôn nhỉ? Lúc  nhà họ Tạ nên tổ chức song hỉ lâm môn, g.i.ế.c lợn chúc mừng chứ.”
Có   đểu: “Thói đời thật sự  đổi , con trai nhà địa chủ cũng   học đại học.”
“Trên báo đều thông báo cởi mũ nhà địa chủ  mà, bà ghen tị cái gì?”
Thôn dân  sự kính nể từ sâu trong nội tâm đối với   sách, huống chi Tạ Tam còn dẫn  trong thôn  nhà trồng rau, cuộc sống của bọn họ mới  như .
Không  từ lúc nào, mỗi  thôn Điềm Thủy bàn chuyện quan trọng,   đều dựa  biện pháp của Tạ Tam.
Ông lão phơi nắng híp mắt  một : “Nhà họ Tạ, nhà họ Tạ vực dậy …”
Đến nhà Lâm Quý, vợ Lâm Quý đang  bánh ngọt. Cô thấy Trình Dao Dao đích  đến thì vui mừng lau tay  tạp dề : “Sạo còn tự  mang tới! Cứ nhận đồ  nhà cô, ngại quá!”
Trình Dao Dao ăn bánh xốp thơm nức, cô  : “Đến chúc Tết chị dâu.”
Vợ Lâm Quý  chồng  đang  chuyện với Tạ Tam, cô  nhỏ: “Lúc nào tổ chức tiệc cưới ?”
Trình Dao Dao nghẹn họng, cô sặc bánh đến mức gương mặt lập tức đỏ bừng. Hôm nay  một vòng quanh thôn,  trong thôn chúc Tết xong liền hỏi: “Lúc nào tổ chức tiệc cưới ?”
Tạ Tam vội vàng  tới,  đưa chén trè đường cho cô. Trình Dao Dao uống mấy hớp mới thở phào.
Lâm Quý oán trách cô vợ trẻ nhà : “Em hỏi    gì, cô  vẫn là con gái đấy.”
“Có gì mà  hổ! Dao Dao và Tạ Tam  đính hôn , chẳng qua  đăng ký hộ khẩu thôi !” Vợ Lâm Quý trợn mắt  chồng, cô  với Tạ Tam và Trình Dao Dao: “Lúc nào tổ chức tiệc cưới  bảo  nha,  nhất định  hỗ trợ,   bánh ngọt  ngon đó!”
Tạ Tam mỉm  đồng ý. Lần đầu tiên trong đời Trình Dao Dao gặp cảnh giục cưới như , Trình Dao Dao   yên , cô kéo Tạ Tam chạy thẳng về nhà.