Chờ hai rời , Trình Dao Dao bước xuống bậc thang nhảy trong n.g.ự.c Tạ Tam: “Căn nhà là nhà cũ, trả giá thêm?”
“Xung quanh căn nhà nào thích hợp hơn.” Tạ Tam ôm chặt cô : “Tầng hai đủ đồ dùng trong nhà, lên xem ?”
“Được!” Trình Dao Dao trong n.g.ự.c Tạ Tam: “Anh ôm em .”
Tạ Tam nhẹ, ôm cô lên tầng.
Cầu thang kiểu dáng Châu Âu uốn lượn nối thẳng lên tầng hai, cửa sổ cuối hành lang tầng hai mở to, ánh nắng chiếu , thảm nhà chất đầy lá khô.
Căn nhà niêm phong nhiều năm nhưng hư hao nhiều. Phòng ngủ ở tầng hai rộng, bên trong một cái bàn trang điểm vận chuyển bằng đường biển đến, bên cạnh đặt một cái giường khung sắt và một cái bàn nhỏ.
Trình Dao Dao yêu thích buông tay, cô thưởng thức bàn trang điểm tinh xảo , ngắn kéo mở , bên trong còn nửa thỏi son môi và châm cài đầu đính ngọc trai.
Trình Dao Dao hào hứng, cô bắt đầu lục tung căn phòng tìm bảo vật, thật sự tìm mấy vật nhỏ, trong hộc tủ một bình hoa bằng ngọc, thuốc Tây Dương, áo khoác thêu hoa Tây Ban Nha, dây chuyền hồng ngọc Georgia…
Tạ Tam bất đắc dĩ buồn : “Em Dao Dao, cẩn thận mạng nhện.”
Trình Dao Dao thoáng qua chạy đến giường lớn tìm đồ. Dựa kinh nghiệm của cô, đầu giường gia đình giàu thường một chỗ giấu đồ giống nhà họ Tạ.
Tạ Tam kéo rèm nhung cửa sổ , hoa tường vị quấn quanh ban công nở rực rỡ. Tạ Tam đang định kỹ, một con mèo xám nhảy qua mặt .
Tạ Tam: “…”
Trình Dao Dao thấy tiếng thì chạy : “Có mèo.”
“Ừm, xem căn nhà chỉ hai chúng .” Tạ Tam ôm vòng eo nhỏ nhắn của cô, ánh mắt nóng rực: “Từ nay về căn nhà là của chúng .”
“Nhà của chúng .” Trình Dao Dao nhẩm lời của , trong lòng cô mềm như nước, cô ngẩng đầu chạm trán Tạ Tam: “Vâng, nhà của chúng .”
Tạ Tam cúi đầu hộp đồ trong tay cô: “Tìm đồ gì ?”
“À, cái .” Trình Dao Dao vui mừng giơ cái hộp trong tay lên: “Giấu ở đầu giường, nhất định là đồ . Em mở .”
Trình Dao Dao lắc cái hộp, bên trong kêu leng keng, hình như là đồ bằng kim loại. bên ngoài một cái khóa đồng nhỏ, cô mở .
Tạ Tam cầm cái hộp: “Để thử xem.”
Dưới ánh mắt mong chờ của Trình Dao Dao, Tạ Tam tay bẻ khóa đồng .
Trình Dao Dao: “…” Khóa bảo vật yếu ớt như ư?
Hai chụm đầu mở hộp . Không giống trong tưởng tượng của Trình Dao Dao, tầng đầu tiên mấy bình thuốc phổ thông màu nâu và mấy quyển sách bìa.
“Cái gì ?” Trình Dao Dao thất vọng cầm bình thuốc một lát, nhãn hiệu, cô mở ngửi thử, viên thuốc màu trắng đều oxi hóa hết .
Tạ Tam đang định mở quyển sách xem, sắc mặt bỗng nhiên đổi: “Em Dao Dao, đừng…”
Tạ Tam cản kịp, Trình Dao Dao trực tiếp kéo ngăn kéo tầng hai . Ào ào, thứ gì đó chảy xuống đầu.
Một cái trụ trong ngăn kéo bay đến góc tường đó b.ắ.n ngược rơi xuống mu bàn chân Trình Dao Dao.
Xúc cảm lạnh buốt.
Trình Dao Dao phòng cúi đầu , đúng lúc đối diện với mắt nó.
Rõ ràng rành mạch, sinh động như thật.
“Á!!!!!” Trình Dao Dao hét lên, cô nhảy bật lên: “Kinh quá, nó rơi chân em ! Cứu mạng, cứu mạng!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-835.html.]
“…” Tạ Tam ôm ngang Trình Dao Dao, đó bước qua mấy thứ… đồ chơi tình thú rơi đầy đất đặt cô lên giường.
Trình Dao Dao nức nở duỗi chân , Tạ Tam lấy khăn lau lau nhiều , dỗ cô: “Lau sạch . Anh thấy mấy thứ vẫn mới, chắc hữu dụng…”
Trình Dao Dao dùng sắc đạp : “Anh còn chằm chằm?”
Tạ Tam cụp mắt : “Anh thấy gì.”
“Ánh mắt lấm la lấm lét của lâu! Em thấy hết !” Trình Dao Dao cố tình gây chuyện.
Tạ Tam tự nhiên gắn mác “Lấm la lấm lét”, yên lặng cô.
Trình Dao Dao khoanh tay ngực, khóe mắt và gò má đều đỏ ửng, đôi mắt hoa đào hổ long lanh nước càng bắt nạt cô.
Cô gì, vẻ mặt hung dữ : “Thật đáng ghét! Anh mau vứt mấy thứ !”
Tạ Tam nhặt đồ đất lên.
Trình Dao Dao nghĩ đến cảnh cô khoe khoang cái hộp giống như bảo bối với Tạ Tam, đó còn ngửi bình thuốc rõ nguồn gốc, Trình Dao Dao hổ vùi mặt đầu gối.
“Em Dao Dao.” Bàn tay thô ráp nắm chặt cổ chân cô, đó đeo một thứ lạnh buốt lên đó.
Trình Dao Dao run rẩy, cô ngẩng đầu lên: “Thứ gì ?”
Trên cổ chân của Trình Dao Dao đeo một cái lắc chân bằng bạc đính đá hồng ngọc. Hồng ngọc to bằng hạt đậu đỏ nổi bật làn da trắng nõn.
Trình Dao Dao động nhẹ, lắc chân phát tiếng vang tinh tế.
Tạ Tam nắm chặt cổ chân trắng mịn của cô, thành kính in xuống một dấu hôn: “Đẹp lắm.”
Trình Dao Dao nghi ngờ: “Có đồ trong hộp ? Em cái ! Mau tháo ! Nó còn lêu nữa, kỳ lạ…”
Tạ Tam đè lên cô, đó che cái miệng đang phàn nàn .
Từ lúc khai giảng đến nay, hai đều bận học và việc, lâu thiết bổ sung dương khí.
Nụ hôn kéo dài, Trình Dao Dao dựa vai Tạ Tam thở phì phò, đôi mắt long lanh nước.
Bỗng nhiên cô cảm nhận điều gì đó, Trình Dao Dao ngẩng đầu về phía ban công.
Bốn con mèo từ lớn đến nhỏ chồm hổm ban công đá cẩm thạch, bọn nó đang chằm chằm hai , bọn nó xem bao lâu .
“…” Trình Dao Dao chọc chọc tấm lưng rắn chắc của Tạ Tam.
Tạ Tam vuốt tóc Trình Dao Dao, yêu thích buông tay hôn cô: “Ừm?”
Trình Dao Dao nhỏ: “Anh đầu .”
Hô hấp của Tạ Tam lập tức nặng nề: “Vẫn ?”
“Muốn cái đầu !” Trình Dao Dao xù lông.
Cô hét lên, mấy con mèo kêu “meo meo” chạy biến , chờ Tạ Tam đầu , ban công trống rỗng.
mấy chú mèo bản địa nhanh chóng đối mặt với Tạ Tam.
Tạ Tam tìm dọn dẹp căn biệt thự.
Trình Dao Dao và Tạ Tam xem từng phòng một, họ phát hiện nhiều đồ vật trân quý thấ lạc, bên trong thư phòng còn nhiều bìa sách tiếng nước ngoài bằng da dê và sách cổ quý giá.