Trình Dao Dao gật gật đầu: “Ai, cảm ơn .”
Không cần trai nhắc nhở, Trình Dao Dao cũng dám một . Vừa dọa cô nhảy dựng. Trình Dao Dao bẹp miệng, hái cây kim ngân một lúc, ven đường mát mẻ chờ.
Sau một lát, rốt cục thấy tiếng bước chân trầm truyền đến, dừng bên cô: “Đứng dậy, thôi.”
Trình Dao Dao tức giận ngẩng đầu: “Sao bây giờ mới đến?”
Đôi mắt hoa đào của Trình Dao Dao trời sinh đa tình, bộ dáng u oán , lộ nốt ruồi đuôi mắt, giống như đang nũng. Tạ Ba mờ mắt, đầu óc cũng rối loạn: “… mang cái cho cô.”
Hắn lấy giỏ lưng xuống, lấy một cải giỏ tre nhỏ mới tinh. Bên trong giỏ tre che kín lá cây, vén lên, một đống quả thanh mai màu đen đầy ự tràn !
“Là Đông Khôi!” Giận giữ lập tức bay lên chín tầng mây, Trình Dao Dao cầm lấy giỏ tre hai mắt phát sáng.
Những quả thanh mai màu đỏ chuyển sang màu đen, mỗi quả đều đỏ mọng tươi mới, to như quả bóng bàn ! Trình Dao Dao chờ kịp lấy một quả nhét miệng, dùng sức mυ"ŧ một chút, vị nước chua ngọt tràn đầy khoang miệng.
Hai mắt Trình Dao Dao cong cong, phồng má dốc sức gật đầu: “Ừm, ngọt!”
Bên trong đôi mắt hẹp dài của tạ Ba tia , nhận lấy ấm nước và hộp cơm của Trình Dao Dao để trong giỏ lớn, quả thanh mai cũng để lưng: “Đi thôi. Đi đến suối rửa qua ăn.”
Thực những quả thanh mai sạch, nông dân hái xuống đều bỏ luôn miệng ăn. Trình Dao Dao quá yếu ớt, cũng nên nuôi tinh tế một chút.
Cho quả thanh mai nước suối rửa xong, vớt cho khô, ăn mát lạnh sướиɠ miệng. Hai Trình Dao Dao là nước, bưng bọc lá cây diệp tử đựng thanh mai, đường ăn xong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-84.html.]
Quả thanh mai ăn bao nhiêu rửa bấy nhiêu, dính nước dễ sâu bọ. Trình Dao Dao rửa một nắm quả thanh mai, còn buổi tối mang về ăn.
Tạ Ba nhắc cô: “Không nên ăn quá nhiều, sẽ chua buốt hết răng.”
“Ăn ngon mà.” Trình Dao Dao dừng miệng, mùa hè ăn thanh mai quá sung sướиɠ, chua ngọt giải khát. Cô hiếu kỳ : “Quả thanh mai ăn ngon như , trong thôn các ai ăn?”
Tạ Ba thản nhiên : “Ăn nhiều dễ đói. Chỉ trẻ con hoặc ăn no mới hái ăn.”
Khi quả thanh mai bắt đầu chín, màu sắc dần dần đỏ. Đáng tiếc hương vị thanh mai chua, nhiều nước, ăn đủ no , còn kí©h thí©ɧ, để một ngày ăn nhiều thêm hai bát cơm.
Thôn Điềm Thủy thiếu hoa quả, nhưng đều thích ăn nó. Vả , ngoại trừ Tạ Ba đến cây thanh mai đông khôi, cây thanh mai dại khác đều chua đến ê răng, ngoại trừ phụ nữ thai, ai kiên nhẫn ăn nó!
Bọn nhỏ ngược thích, nhưng so với thanh mai, thôn Điềm Thủy nhiều hoa quả mùa hè khác thể ăn: quả dâu, hạnh, mận, dưa hấu, nho dại,… Hơn nữa quả thanh mai rơi quần áo giặt sạch, đứa trẻ nào cây thanh mai bẩn quần áo mà đánh qua ?
Trình Dao Dao hỏi: “Anh Tạ Ba, quả thanh mai Đông Khởi nhiều ? Dễ tìm ?”
“Nhiều, dễ tìm thấy.” Tạ Ba bỗng nhiên đầu cô, đôi môi đỏ của Trình Dao Dao dính nước quả thanh mai càng thêm đỏ tươi, chính cô , vô ý vươn đầu lưỡi liếʍ.
Tạ Ba hoảng hốt rời mắt , nhưng một màn cuối hằn sâu trong đôi mắt .
Lúc Trình Dao Dao nghĩ đến chuyện khác, một bên nghĩ, một bên ăn quả thanh mai, bất tri bất giác ăn xong một đống thanh mai lớn. Lúc cô còn cảm thấy gì, chờ lúc ăn cơm, cô phát hiện di chứng.
Răng Trình Dao Dao mềm đến cả đậu hũ cũng cắn nổi, huống chi là bánh cao lương cứng rắn. Cô thút thít cầm bánh cao lương, trong bụng kêu ục ục, thế nào cũng nuốt xuống : “Răng buốt quá, bây giờ?”
Tạ Ba mở ấm nước , đưa cho cô: “Uống một chút nước ấm , chỉ thể chờ răng sức .”