Lục Thanh Bình che mặt chạy trốn khỏi đây.
Cá chép đỏ vui sướng bơi trong bát thủy tinh, khi đổ bể cá, nó lập túc quẫy đuôi chui trong cây rong.
Lục Trường Công đổ thức ăn cho cá, ông hài lòng : « Bình Bình, may mà con, ngờ con cá chép thể trở về . »
Cát Kế Hồng dịu dàng : « , Bình Bình nhà chúng về đến nhà thấy ông mất cá, con bé nghỉ ngơi mà tìm luôn. May mà suy nghĩ của con gái nhanh nhạy, con bé dọc theo sườn dốc tìm đến nhà . »
Một thanh niên cao lớn ngoài, trời sinh đôi mắt hoa đào mang theo ý .
« Thanh Đường, con , con còn ăn cơm . » Cát Kế Hồng hỏi con trai.
Lục Thanh Đường , : «Không , con hẹn nhóm Từ Nam Phương . »
Lục Trường Công lạnh mặt : «Để nó ! Nó coi cái nhà như nhà nghỉ, đến thì đến, thì ! »
Lục Thanh Đường trừ, thẳng cổng, bảo vệ mở cửa sắt .
Lục Trường Công nhịn nữa, ông quát to : « Đứng ! Nghe gần đây mày chạy xuống nông thôn, mày định gì hả ? »
Lục Thanh Đường cà lơ phất phơ : ‘Đi tìm con gái nha. »
« Mày ! » Lục Trường Công giận dữ : « Mày lời tao , coi như chuyện cải cách bỏ qua . bây giờ đường đang loạn như , mày còn chạy khắp nơi, nếu xảy chuyện gì đừng mong tao cứu mày ! »
« Yên tâm, đường đang náo loạn, nếu con thật sự xảy chuyện, bố cũng kịp cứu con . » Lục Thanh Đường một loại bản lĩnh, chỉ cần mỉm cũng tức chết.
Lục Thanh Đường xong liêng nghênh ngang ngoài, Lục Trường Công giận dữ : « Thằng thối tha ! »
Cát Kế Hồng vội vàng đặt bát xuống, bà dậy vỗ lưng cho Lục Trường Công : «Lúc Thanh Đường nghiêm túc đấy, thằng bé thường gửi đồ xuống nông thôn. Tuổi thằng bé cũng lớn , bằng đồng ý cho thằng bé . »
« Nó thể tìm loại con gái lành gì chứ, là mấy cô gái thích ăn mặc hoặc là mấy cô gái ngốc ngếch lừa mà thôi. » Lục Trường Công xua tay : « tìm thấy một cho nó , đợi qua đợt sẽ sắp xếp cho bọn nó gặp mặt. »
Cát Kế Hồng và Lục Thanh Bình . Hai ước gì Lục Thanh Đường thể cưới cô gái nông thôn quyền thế, nếu để cưới cô gái Lục Trường Công chọn, bọn họ sẽ sống yên .
Lục Thanh Bình sang chuyện khác : « Bố, bố đoán xem con cá tìm thấy ở nhà ai ? »
Lục Trường Công : « Nhà hàng xóm chứ nhà ai. »
Lục Thanh Bình : « Là cứu chúng ở xe lửa đó ! »
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-848.html.]
« À, là trẻ tuổi ! » Lục Trường Công vỗ đùi : « Thật trùng hợp ! Sao con mời đến nhà chơi ? »
Lục Thanh Bình thế liền nghẹn họng, cô cúi đầu gì.
Thấy bộ dáng ngượng ngùng của con gái, trong lòng Cát Kế Hồng bắt đầu tính toán. Người ở trong khu biệt thự nhất định . Bà với Lục Trường Công : « Chúng mời đến nhà để cảm ơn mới ! »
Lục Thanh Bình yêu , nhưng lời đến khóe miệng vẫn nuốt xuống, trong lòng cô vẫn một tia chờ mong mà ngay cả cô cũng nhận .
Làm Tạ Tam khác nhớ nhung. Hắn đạp xe chở Trình Dao Dao đến chợ Hoa Điểu.
Chợ Hoa Điểu ở niên địa thể so với đời . Trong đây chỉ một loại hoa như hoa hồng, hoa đỗ quyên, hoa hải đường thường gặp, ngoài còn chim ri, vẹt. Có một bán cả gà con, vịt con. Tạ Tam nắm tay Trình Dao Dao dạo một vòng chợ nhưng tìm thấy chỗ bán mèo con.
Dù còn ăn đủ no, ai rảnh rỗi nuôi mèo, nuôi chó.
Trình Dao Dao lắc tay Tạ Tam : « Mèo con ? »
Cô đeo khẩu trang chỉ lộ đôi mắt hoa đào xinh , may mà ai nhận cô. Dù ở niên đại xuất hiện fan cuồng, dân thể cô gái mặt là Thẩm Kỳ Thu .
Tạ Tam dỗ cô : « Đừng vội, chỗ , ngày mai chúng nơi khác tìm, nhất định tìm thôi. »
Trình Dao Dao gật đầu. Hai đến đây nên thuận tiện dạo luôn.
Trong chợ Hoa Điểu còn bán hạt giống rau, Trình Dao Dao : « Không trồng rau , chúng mua ít hạt giống . »
Hai chụm đầu thương lượng xem trồng cái gì . Trình Dao Dao : «Rau thơm, gừng, tỏi, lá bạc hà, trồng mấy loại gia vị . »
Tạ Tam : « Mua thêm rau cải dầu, cà chua, dưa leo và ớt xanh. »
Hai bỏ mấy mao tiền mua một túi hạt giống to. Trình Dao Dao mua mấy con gà con nhưng hai chỉ nghỉ hè một tháng, đến lúc đó thời gian chăm sóc, cô đành thả con gà con về.
Mua xong đồ vẫn còn sớm, hai tách việc. Tạ Tam đến nhà máy một chuyến, đưa Trình Dao Dao đến nhà hàng của chị Dương mới .
Mấy Tần Dương Dương chờ ở cửa. Vừa thấy Trình Dao Dao, họ lập tức tới mồm năm miệng mười hỏi cô : « Dao Dao, còn tưởng cô mất tích đấy ! Sao lâu thấy cô ? »
Trình Dao Dao sang chuyện khác : « Này, các cô ở cửa gì, mau ! »
Mấy Triệu Mục , họ hổ nhỏ giọng : « Dao Dao, nhà hàng đắt. »
Trình Dao Dao hiểu rõ, cô : « Yên tâm , quen chủ nhà hàng , yên tâm . »
Nhà hàng của chị Dương trang trí theo phong cách cổ kính, bên trong phú thì quý, mấy nữ sinh viên trẻ tuổi lập tức khác chú ý.