Mặt trời hôm nay  lớn. Trình Dao Dao   cây ngô mát mẻ, dựa  một đống cỏ khô ngủ gật. Cỏ khô là Tạ Ba giúp cô ôm tới, một đống lớn mềm mại, trải áo Tạ Ba lên , thoải mái hơn giường ở ký túc xá nhiều. Tay chân cô để trần lau qua lá bạc hà, lành lạnh, cũng   muỗi đốt.
Trình Dao Dao ngủ thϊếp , khi tỉnh  trời  ráng chiều. Cô trở  xoay   lên, vuốt mắt  tìm Tạ Ba: “Ngô,  trễ như ,    gọi  dậy?”
Hai luống thật dài   đào lên hết, cơ bắp màu lúa mì của Tạ Ba phồng lên, mồ hôi dính lên một tầng ánh sáng  mắt. Hắn  đầu , vẻ mặt sáng láng: “Một    thể  xong.”
Trình Dao Dao hét ầm lên, chỉ  mặt : “Anh… Anh  …”
“?” Tạ Ba  ánh mắt hoảng sợ của Trình Dao Dao, lau  m.á.u chảy  mũi , một mảng đỏ tươi.
Tạ Ba cúi đầu xuống, vạt áo  lập tức dính mấy giọt đỏ tươi.
Tạ Ba sững sờ, Trình Dao Dao liều mạng đẩy cái cằm của : “Ngẩng đầu ngẩng đầu! Nhanh!
Tạ Ba ngẩng đầu, há mồm   cái gì,  cảm thấy m.á.u mũi chảy càng nhiều. Trình Dao Dao lấy dây chun  tóc xuống, buộc chặt  ngón tay giữa của , lôi kéo  đến dòng suối rửa mặt.
Sau một lát, m.á.u mũi mới ngừng .
Tạ Ba mờ mịt  hiểu,  thể  luôn luôn cường tráng,  ít khi sinh bệnh, mà lúc  tinh thần vô cùng ,   một chút gì  thoải mái. Trình Dao Dao ở phía   vụиɠ ŧяộʍ vỗ vỗ ngực, may mà  cho Tạ Ba uống nhiều.
Hôm nay Trình Dao Dao cũng   gì, bước chân  đường về vô cùng nhẹ nhàng. Tạ Ba một  ôm đồm tất cả công việc, nhưng cũng  mệt mỏi chút nào. Hắn nghĩ, nhất định ăn no nên  mới  sức lực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-86.html.]
Hai  theo thường lệ đến  cổng thôn chia tay, Trình Dao Dao cõng một giỏ thanh mai hứng thú bừng bừng chạy về ký túc xá TNTT,   cửa  kịp chờ đợi: “Các  mau   mang cái gì trở về !”
Đám  đang hưng phấn  gì đó, thấy Trình Dao Dao trở về, lôi kéo Trình Dao Dao : “Dao Dao, ngày mai  nghỉ!”
“A?” Trình Dao Dao sững sờ, cô còn   thanh mai đưa cho Tạ Ba ăn.   nhanh cô cũng bắt đầu vui vẻ: Nhóm TNTT hẹn ngày mai  thành phố chơi!
Hàn Nhân tràn đầy phấn khởi: “Đồ ăn vặt của  hết lâu , lúc   thành phố  vặn mua một chút! Còn  xà bông thơm!”
Những  khác cũng nhao nhao  đồ vật   mua, ngay cả đáy mắt Lưu Mẫn Hà cùng nhiều hơn mấy phần tinh thần. Mọi  xuất  phiếu trao đổi lẫn . Ngươi cho  một phiếu xà phòng thừa,  cho  một phiếu công. Đầu năm nay mua đồ bằng phiếu định mức,   phiếu nửa bước khó .
Trình Dao Dao nghiêng  giỏ thanh mai của , trong lòng  tính toán.
Những  khác lúc  mới chú ý tới giỏ của Trình Dao Dao: “Dao Dao, cô cõng cái gì ?”
“Thanh mai.” Trình Dao Dao kêu Hàn Nhân cùng Trương Hiểu Phong giúp cô rửa thanh mai.
Những  khác tránh    gần cọ hai cái, hôm nay Trình Dao Dao hẹp hòi hơn nhiều, cho mỗi  mấy quả, xong dữ dằn đuổi bọn họ . Trình Dao Dao hung dữ càng xinh , những  khác  ha ha một tiếng,   ăn quả thanh mai chua ngọt.
Trình Dao Dao rửa qua quả thanh mai, thêm chút muối ngâm 10 phút. Chất lượng của những quả thanh mai Đông Khôi vô cùng , cũng  thể do Tạ Ba chọn tỉ mỉ, từng quả chắc nịch đều đều,  thối chỗ nào. Chỉ  một ít quả  đường về  dập, Trình Dao Dao cùng Hàn Nhân và Trương Hiểu Phong phân  ăn.
Sau khi ngâm xong, Trình Dao Dao rửa  nữa, vớt  cho khô. Cũng giống như hôm qua, đổ thanh mai  nồi, thêm đường vàng cùng nước nấu lên. Hôm nay tự cô  chằm chằm thanh mai, dùng muôi gỗ vớt bọt bên  . Rất nhanh, quả thanh mai to to dần thu nhỏ . Thanh mai Đông Khôi thịt nhiều hạt nhỏ,  khi nhỏ  vẫn lớn gấp đôi quả thanh mai hôm qua, thịt vô cùng dày.
Trình Dao Dao lấy một cái nồi khác đun nước sôi, đỏ chút gạo trắng . Gạo trắng quý giá  là nguyên chủ mua một cân ở  chợ đen mang về, chỉ còn một chút. Trình Dao Dao dùng muôi gỗ nhẹ nhàng khuấy đều, gạo trắng dần dần mềm, nước cũng biến thành nước cơm trắng sền sệt.