Mấy cô gái tới từ thành phố, bởi vì đặc thù của thời đại tập trung trong thôn nhỏ ở phương nam xa xôi. Xuất phát cùng cảnh ngộ  vì cái khác, tình cảm lúc đầu thật   .
Chỉ là Trình Dao Dao kiêu căng ương ngạnh,   hiểu đạo lí đối nhân xử thế. Lưu Mẫn Hà  theo cô  tùy tùng, biểu hiện bản  ăn  no, cô liền ngốc nghếch hào phóng nuôi .
Trương Hiểu Phong cùng Hàn Nhân thấy nguyên chủ đần độn, ở trong tối từng khuyên mấy . Nguyên chủ  dáng vẻ tội nghiệp của Lưu Mẫn Hà,   dáng vẻ hùng hổ dọa  của Hàn Nhân, cho rằng Hàn Nhân bắt nạt Lưu Mẫn Hà,  cô  thể để  khác bắt nạt  của ?!
Hơn nữa  Trình Nặc Nặc ở bên cạnh chầm dầu  lửa, một tới hai , nguyên chủ dần dần sinh  ngăn cách với Hàn Nhân và Trương Hiểu Phong, bình thường chỉ  tùy tùng Lưu Mẫn Hà, dần dần  đám  cô lập.
Trình Dao Dao sờ mũi, : “Hiện tại   hiểu, về  sẽ   chuyện ngu ngốc nữa.”
Ba  cùng   đến quán cơm quốc doanh duy nhất  trấn. Đối diện đường cái  một loạt công trình xây dựng bằng gỗ, mái cong cao cao, cây cột vững chắc, mặt tiền cửa hàng  cao  sâu,  kiến quốc là một khu buôn bán sầm uất, hiện tại đổi thành công tư hợp doanh (kinh doanh kết hợp giữa nhà nước và tư nhân).
Quán cơm ở tầng hai, đến chỗ cầu thang hẹp hẹp ở sát bên  lên,  mắt bỗng nhiên sáng lên, tầng hai vô cùng rộng rãi, mặt trời chiếu  ban công, nối tiếp là một sân thượng nổi bật, lan can bằng gỗ vây quanh.
Trình Dao Dao  trúng cái bàn sát đường , ánh sáng  nhất: “Chúng   chỗ  .”
Gọi xong đồ ăn,  xuống chỗ bên cạnh lan can, tay Trình Dao Dao chống  lan can   bên ngoài, ở  cao  xuống đem hình ảnh thành cổ thu hết  mắt,  thể tưởng tượng năm đó đám công tử bột (ăn chơi, playboy) dựa  lan can, vung tiền như rác vô cùng tự nhiên, sảng khoái.
Tết Đoan Ngọ sắp đến , trong thành vẫn  náo nhiệt,  trong quán ăn gặp mấy  quen. Thẩm Yến cùng đám nam TNTT cũng tới, Trình Nặc Nặc  bên bàn  cùng bọn ,  sát Thẩm Yến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-sach-tro-thanh-nu-phan-dien/chuong-92.html.]
Trình Dao Dao là một đại mỹ nhân vô cùng xinh , quá mức dễ thấy, nhiều  ngừng đũa vụиɠ ŧяộʍ  cô, một bàn của Thẩm Yến cũng phát hiện. Nhóm nam TNTT  chút ngượng ngùng, thấp đầu  dám chào Trình Dao Dao.
Ba  Trình Dao Dao tự nhiên  để ý đến bọn họ, Hàn Nhân đè thấp giọng ,    với Trình Dao Dao: “Tin  , khẳng định Thẩm Yến  mời khách. Những  , cắn  miệng mềm.”
Đôi môi đỏ như hoa hồng Trình Dao Dao : “Hắn  coi tiền như rác thì để   .”
Trương Hiểu Phong đổi chủ đề: “Cô đừng ở đây bắc cầu thổi lửa, cùng   bưng cơm .”
Đầu năm nay quán cơm quốc doanh sẽ  bưng thức ăn đến cho họ, Trương Hiểu Phong và Hàn Nhân  dậy  lấy cơm.
Trình Dao Dao lười biếng tựa  lan can,    gọi cô, đều thầm chấp nhận vị đại tiểu thư    phục vụ.
Trình Dao Dao ghé  lan can  xuống, cũng mặc kệ   biến thành phong cảnh của  khác  , nửa ngày rốt cục  thấy một bóng dáng quen thuộc.
Tác giả  điều  :
Tạ Ba:  cũng   trẻ con  thuần khiết!
Tóc Trình Dao Dao  thể giữ    đây?