05.
Trong phòng phẫu thuật, Dư Mặc Mặc   gây mê và  sẵn  bàn mổ.
Có lẽ vì  chuyện  mờ ám, nên phòng mổ rộng lớn chỉ  một bác sĩ chính và một phụ tá nhỏ.
 vẫy tay gọi bác sĩ chính , chỉ  Mặc Mặc và hỏi: “Em gái ... bệnh thận nghiêm trọng lắm ?”
Bác sĩ trầm mặc trong giây lát.
 móc điện thoại từ túi áo bác sĩ , mở mã chuyển khoản, chuyển thẳng 100.000 tệ.
Bác sĩ mở miệng: “Cô Dư, hai quả thận của tiểu thư Mặc Mặc   khỏe mạnh.”
  chuyển tiếp 500.000 tệ nữa: “Phiền bác sĩ cắt một đường nhỏ  lưng cô   khâu ,  đó đưa bản kết quả khám bệnh thật sự cho ba  .”
06.
“Ông bà Dư,  khi mở ổ bụng của bệnh nhân, chúng  phát hiện hai quả thận của tiểu thư Mặc Mặc   khỏe mạnh,  hề mắc bệnh gì.”
Bác sĩ trao trả  báo cáo kiểm tra, ảnh CT, và hình chụp cho ba  . Còn bổ sung thêm: “Nếu tiến hành cấy ghép cho một  khỏe mạnh,   thể sẽ xảy  phản ứng thải ghép, ngược  sẽ khiến tình trạng sức khỏe của cô   , vì  chúng   dám tự ý tiến hành, mong ông bà thông cảm.”
Ba  và  trai lập tức xúm  xem xét,  khi xác nhận Dư Mặc Mặc   khỏe mạnh, cả đám  đồng loạt thở phào nhẹ nhõm.
Không ai chất vấn tại  em    giả báo cáo kiểm tra. Không ai tỏ  hối hận vì suýt nữa thì để  mất một quả thận.
Họ chỉ mồm năm miệng mười: “May quá, may mà Mặc Mặc  !”
“Con bé khỏe mạnh là  !”
Nghiêm Khang Niên còn nhân lúc   để ý, bốp một cái, tát thẳng  mặt : “Tất cả là  tại cô! Nếu   vì sự tồn tại của cô khiến Mặc Mặc thấy bất an, thì em   cần  dùng đến chiêu liều lĩnh !”
“Chú dì , con thấy nên sớm tổ chức tiệc nhận   cho Mặc Mặc, cho cả thế giới  Mặc Mặc mới là con gái nhà họ Dư, còn Dư Khả chỉ là một thế !”
 hít sâu một ,  tát  hai cái,  nhanh  mạnh: “Anh  ý tưởng  như thế,    sớm?! Làm hại em gái   lo lắng sợ hãi suốt bao lâu trời!”
“Loại đàn ông mưu mô như ,  xứng đáng cưới em !”
07.
Tuy chuyện đổi thận rốt cuộc  xảy , nhưng tấm chi phiếu  đưa vẫn  rút đủ 50 triệu.
 chia  tiền , một phần gửi  tài khoản nước ngoài, một phần ủy thác đầu tư qua tổ chức tài chính.
Còn hợp đồng đại diện thương hiệu mà   hứa cũng   ký, kèm theo một suất nữ chính trong phim mới của đạo diễn danh tiếng.
Tối hôm  khi  lên núi  phim,   chủ động gõ cửa phòng tạp hóa mà  ở tạm: “Đại diện là để bù đắp tinh thần cho em,  chuyện hiến thận  . Còn vai diễn ... là mong em chuyên tâm  việc, đừng tới gây rối trong tiệc nhận   của Mặc Mặc tuần .”
Phải . Kể từ  khi Nghiêm Khang Niên nhắc đến chuyện nhận  , nhà họ Dư  coi đây là chuyện quan trọng nhất  đời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-vao-truyen-gia-that-thien-kim-tro-thanh-con-gai-nuoi-the-than/chap-2.html.]
Trong vòng  tới ba tuần, họ  gấp rút đặt may lễ phục cao cấp, nguyên một bộ trang sức đắt tiền.
Gửi thiệp mời đến tất cả giới quyền quý trong thành phố, còn đặt lịch truyền hình trực tiếp với truyền thông nổi tiếng.
Thậm chí, mời cả những ca sĩ hàng đầu - mấy năm  lộ diện,  nhận show tư nhân, đến để “tạo khí thế” cho tiệc nhận   của Mặc Mặc.
Còn  thì ?
Không  gì cả, chỉ cần   Mặc Mặc, thì    trai cảnh cáo   bén mảng tới phá đám.
Cho dù  chẳng  tình cảm gì với họ, nhưng cái sự thiên vị lộ liễu  vẫn khiến lòng  nhói lên.
 cúi đầu, tiếp tục sắp xếp mấy món đồ cần mang lên núi - miếng sưởi giữ ấm và ghế gấp nhỏ: “Biết  , em sẽ  đến .” Ai mà chẳng  đạo diễn Trương nổi tiếng là  khó tính, bất kể là cảnh nguy hiểm nào cũng   thực tế.
Trạm Én Đêm
Lên rừng xuống biển, bay nhảy leo trèo, chuyên gia hành hạ diễn viên, càng  cho phép nghỉ giữa chừng.
Anh  cho  nhận phim của đạo diễn Trương, chẳng qua là để giam lỏng  trong đoàn phim, chắc chắn   thể phá hoại tiệc của Mặc Mặc.
Anh  dáng vẻ ngoan ngoãn, ít  hiếm thấy của , rõ ràng là  yên tâm. Rồi  đ.â.m thêm một nhát  tim : “Dư Khả, em  hiểu rõ  phận . Thế  thì mãi là thế , vĩnh viễn  thể so  với Mặc Mặc trong lòng  .”
“ chỉ cần em ngoan ngoãn, gia đình sẽ  bạc đãi em. Đợi  xong phim ,  sẽ giúp em sắp xếp một suất giải thưởng.”
08.
Ngày thứ năm trong rừng là cảnh  cháy nổ.
Dù   đồ bảo hộ, nhưng bắp chân và mu bàn tay  vẫn  xước đến bật máu, đau rát vì những vết rách nhỏ li ti.
Ngày thứ bảy - cũng chính là ngày diễn  tiệc nhận   của Dư Mặc Mặc,  là cảnh  cháy nhà.
 dùng kem che khuyết điểm phủ lên mấy vết thương,  lặng lẽ bước  trường .
Đạo diễn   màn hình theo dõi, vỗ vai , giọng hiếm hoi  phần khen ngợi: “Dư Khả, mấy ngày nay em   đấy. Nếu cảnh hôm nay em  một  ăn ngay,  cho em nghỉ hai ngày liền, coi như thưởng.”
  vị trí, đúng kịch bản mà đợi cảnh lửa bốc lên - lửa giả,   kiểm soát kỹ.
   vì lý do gì, ngọn lửa lẽ  chỉ leo lét vài điểm  bất ngờ bùng cháy thành một trận hỏa hoạn kinh hoàng, vượt xa  tính toán.
Cả ê-kíp tan tác chạy tán loạn, bao quanh đạo diễn để bảo vệ ông  rút lui. Chỉ còn mấy cô chuyên viên trang điểm nhớ   vẫn đang kẹt trong biển lửa, vội vã dùng chậu nước tạt  một lối thoát nhỏ cho .
 vật lộn bò  khỏi đám cháy, ngay lúc ngẩng đầu lên thì trời đêm bừng sáng bởi từng đợt pháo hoa rực rỡ.
Nổ “đùng—” một tiếng, bay lên  trung  nở rộ.
Chói mắt. Huy hoàng. Lung linh  đến ngạt thở.
Đó là pháo hoa mà nhà họ Dư đốt để chúc mừng Dư Mặc Mặc chính thức trở về gia đình.