Tôi Xuyên Về Thập Niên 70 - Chương 120

Cập nhật lúc: 2025-07-02 08:36:08
Lượt xem: 73

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lưu Thái Hồng về đến nhà, tiên tăm, chải tóc, một bộ đồ sạch sẽ giản dị.

Nhìn trong gương, cảm thấy vẫn , mập một chút nhưng ít đàn ông thích kiểu đầy đặn.

Nhìn đồng hồ thấy còn sớm nữa, Lưu Thải Hồng bắt xe buýt .

Bởi vì Lựu Thải Hồng sớm, lúc tới nhà xưởng trưởng Ngô, xưởng trưởng Ngô còn tan , nhà xưởng trưởng Ngô là một tòa nhà hai tầng độc lập, một khu vườn nhỏ, bên trong trồng hoa cỏ.

Lưu Thải Hồng cửa đợi, đợi mười mấy hai mươi phút.

Một chiếc ô tô nhỏ màu đen chạy tới, lúc đến cửa, thấy là Lưu Thải Hồng, liền kéo cửa kính xuống.

Một phụ nữ năm mươi tuổi, tháo kính râm .

“Cô đến phỏng vấn bảo mẫu đúng ?”

“Vâng, thưa bà,” Lưu Thải Hồng gật đầu.

“Vào ,” bà Ngô kéo kính xe lên.

Xe , Lưu Thải Hồng theo , xưởng trưởng Ngô từ ghế phụ bước xuống, lái xe là chồng chị Triệu.

“Chào xưởng trưởng Ngô, chào bà Ngô,” Lưu Thải Hồng nhanh chóng chào hỏi.

“Vào nhà chuyện,” xưởng trưởng Ngô qua mở cửa.

Mọi nhà, xưởng trưởng Ngô tìm bà cụ, bà cụ đang đài trong phòng.

“Mẹ, bảo mẫu đến , xem.” Xưởng trưởng Ngô đỡ bà cụ dậy.

“Con trai , cần thuê bảo mẫu , một tự lo mà,” bà cụ bước .

Lưu Thải Hồng bà cụ với mái tóc ngắn, thoạt mặt mũi hiền từ, chắc hẳn khó chăm sóc.

“Xưởng trưởng Ngô, để ,” Lưu Thải Hồng nhanh nhẹn đỡ bà cụ xuống ghế.

Lúc , bà Ngô đột nhiên dậy lên lầu hai, xưởng trưởng Ngô thấy sắc mặt liền trở nên khó coi.

Trong lòng Lưu Thải Hồng một ý nghĩ lớn mật, bà cụ vẻ hợp với bà Ngô.

“Mẹ, đây là bảo mẫu, hôm nay đến phỏng vấn, đồng chí , chị tự giới thiệu .” Xưởng trưởng Ngô với Lưu Thải Hồng.

“Xưởng trưởng Ngô, bà cụ, tên là Lưu Thải Hồng, năm nay bốn mươi tuổi. Chồng mất hơn nửa năm , một đứa con gái, xuống nông thôn , nên bây giờ sống một ở Thượng Hải. Làm bảo mẫu tại nhà vướng bận gì, giặt giũ, nấu ăn, việc nhà, dám thứ đều xuất sắc nhưng cũng tệ, là thế , tối nay nấu thử một bữa, để bà cụ nếm thử đồ ăn nấu, xem hợp khẩu vị .”

Lưu Thải Hồng thành thật kể về cảnh gia đình, quyết định hóa động thành chủ động.

“Mẹ, thấy ? Bảo mẫu chủ yếu chăm sóc , thấy thì .” Xưởng trưởng Ngô hỏi ý kiến bà cu.

"Nếu như , tối nay thì thôi, bắt đầu từ mai, tới nhà thử việc ba ngày. Nếu như thích hợp, ba ngày tiền công chúng vẫn sẽ trả, nếu hợp, cô chính thức ở .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-120.html.]

Bà cụ học chiêu từ mấy ông bà hàng xóm khi họ nhà bà sắp thuê bảo mẫu.

“Được, bà đúng, sáng mai cháu sẽ đến, bây giờ cháu về .” Lưu Thải Hồng , lập tức lên chào.

“Được, đồng chí Lưu, cẩn thận.” xưởng trưởng Ngô tiễn Lưu Thải Hồng cửa.

Lưu Thái Hồng gật đầu , đường về, Lưu Thải Hồng nhớ dáng vẻ của xưởng trưởng Ngô.

Thoạt thì tương đối nghiêm túc, cũng béo, bụng, chắc là thường xuyên ngoài xã giao, bụng bia. thực sự là một con hiếu thảo, đối đãi với bà cụ kiên nhẫn.

Xem bắt trái tim của ông , thì bắt đầu từ bà cụ.

Xưởng trưởng Ngô tiễn Lưu Thải Hồng xong, liền lên lầu, bà Ngô tắm xong ngoài.

“Sao , đồng ý ?” bà Ngỗ hỏi với vẻ mặt vui.

“Nói là để ngày mai đến thử việc, thử việc trong ba ngày” xưởng trưởng Ngô tháo nút cà vạt .

“Hừ, xem, em giới thiệu, thì bà qua liền hợp, khác giới thiệu, thì bà đến thử việc.”

Mặt bà Ngô xị xuống, đó bà giới thiệu mấy cho bà cụ, ở quê hoặc họ hàng của đồng nghiệp.

Đưa về nhà, bà cụ đều , đây chẳng là nhắm .

“Em suy nghĩ nhiều quá, bảo mẫu so với mấy em giới thiệu thì cảnh gia đình đơn giản hơn, cách cư xử, nên bà cụ mới cho cô đến thử việc.”

Xưởng trưởng Ngô thể chịu nổi những lời lẽ vô lý của bà Ngô.

"Thôi kệ , dù nguyện ý mời bảo mẫu là " bà Ngô cũng yên tâm, chính can thiệp cũng , nếu chuyện gì cũng đổ cho .

“Mau nấu cơm , đói bụng .” xưởng trưởng Ngô cầm lấy quần áo chuẩn tắm.

“Mẹ thích ăn đồ ăn em nấu, em nấu.” Bà Ngô mở ngăn kéo bắt đầu chăm sóc da, ý định nấu cơm.

“Được .” xưởng trưởng Ngô ném quần áo xuống, tức giận xuống bếp nấu cơm.

Ngày hôm , sáng sớm Lưu Thải Hồng rời giường đến nhà máy xin nghỉ ba ngày, đó đến nhà xưởng trưởng Ngô. Khi Lưu Thải Hồng đến nơi, xưởng trưởng Ngô và bà Ngô vẫn dậy.

Lưu Thải Hồng bếp nấu mì, chỉ món mì Dương Xuân đơn giản nhất, mỗi một quả trứng ốp la.

“Cộc cộc cộc, bà ơi, ăn mì thôi.”

Lưu Thải Hồng bưng mì sợi lên bàn trong phòng bà cụ cho bà ăn. Chân bà cụ tiện, khó khăn.

“Được." bà cụ cầm đũa bắt đầu ăn.

Lúc , xưởng trưởng Ngô và bà Ngô mới xuống lầu.

“Thưa ông, thưa bà, nấu mì xong, mời hai ăn hẵng .” Lưu Thải Hồng từ trong bếp bưng hai tô mì.

Loading...