“Được , , thể hôn lâu quá.” Vương Tiểu Thanh sợ hai kiềm chế , mỗi đều cho hôn quá lâu.
Trương Vũ tiếc nuối mím môi , xem ôm chặt để cô vùng mới .
“Được , đợi em một chút, em rửa mặt.” Vương Tiểu Thanh tiên phòng ngủ quần áo, hôm nay Trương Vũ đèo cô, cô thể mặc váy, cô mua một chiếc váy hồng dài tay, hôm nay mặc thích hợp.
Thay váy xong, cô rửa mặt, Trương Vũ cô chớp mắt.
Váy hồng phẫn càng tôn lên làn da mịn màng, eo thon gọn hảo.
Vòng eo nhỏ nhắn, đôi chân dài, vòng n.g.ự.c đầy đặn, mỗi cái nhăn mày, mỗi nụ của cô đều tràn đầy sự quyến rũ, từng cử chỉ giơ tay nhấc chân phong tình vạn chủng.
Trương Vũ cảm giác cơ thể của phản ứng, đến lưng Vương Tiểu Thanh, ôm lấy cô từ phía .
“Tiểu Thanh, là bộ khác .” Hơi thở của Trương Vũ phả cổ Vương Tiểu Thanh.
“A.” Vương Tiểu Thanh rõ nguyên do, phía cảm giác giống như cái gì cứng rắn cấn lưng .
Sau khi hiểu , cô đỏ mặt chạy phòng quần áo, một chiếc áo hồng dài tay và quần đen, mua lúc .
Gần đây phần n.g.ự.c của cô đầy đặn hơn, cho nên khi mặc quần áo bó sát một loại cảm giác quyến rũ, Vương Tiểu Thanh mới Trương Vũ nhắc nhở, nên dám mặc đồ quá bó sát cơ thể.
“Xong , chúng thôi.” Vương Tiểu Thanh , để bóng lưng cho Trương Vũ.
Trương Vũ khóa cửa, lên xe đạp.
Vương Tiểu Thanh lên, nhẹ nhàng ôm eo Trương Vũ.
“Trương Vũ, hôm nay là ngày đầu tiên trai lái máy kéo, yên tâm ? Sao cùng ?”
Vương Tiểu Thanh thấy lo lắng, giống như mới thi xong bằng lái xe lái xe đường.
“Không , giờ xem lái, mấy ngày gần đây mỗi ngày đều để thử lái một đoạn, đều vấn đề gì cả. Lát nữa chúng đến thị trấn, xem thế nào. Nếu vấn đề phát sinh thì thể yên tâm.”
Trương Vũ vẫn lòng lo cho Trương Dũng.
“Được.”
Trên đường , Trương Vũ chậm rãi đạp xe, hiếm khi hai mới khoảnh khắc thư thái, mà vội vàng như .
“Tiểu Thanh…”
"Ừm~"
“Anh một căn cứ bí mật núi, đưa em nhé.” Trương Vũ chia sẻ bí mật với cô.
“Được, em cũng mong chờ.” Vương Tiểu Thanh nghĩ bọn họ thể cắm trại núi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-123.html.]
“Chờ tới nghỉ nhé.” Trương Vũ nghĩ mấy ngày sẽ tranh thủ bố trí căn cứ một chút.
Đến thị trấn, Trương Vũ chở Vương Tiểu Thanh đến chỗ đậu xe máy kéo.
Thấy máy kéo dừng ở đó, Trương Dũng thì đang kiểm tra các bộ phận xe, đây cũng là Trương Vũ dạy .
Mỗi lái máy kéo xong, và khi lên máy kéo, đều kiểm tra một , như đảm bảo an cho bản , đảm bảo an cho khác.
“Anh” Trương Vũ gọi một tiếng.
Khi đến gần, Trương Dũng mới thấy Vương Tiểu Thanh cũng cùng.
“Tri thức Vương cũng đến ”
“Vâng, Trương, hôm nay lái máy kéo thế nào?” Vương Tiểu Thanh hỏi thăm.
“Rất , đường vấn đề gì”.
Sáng nay Trương Dũng vẫn chút lo lắng, nhưng suốt đoạn đường , thứ đều bình thường, sẽ còn khẩn trương nữa.
“Vậy thì , nếu vấn đề gì, tự lái, vấn đề gì thì thể tìm em bất cứ lúc nào”.
Trương Vũ dặn dò Trương Dũng hai câu, dẫn Vương Tiểu Thanh ăn sáng.
Trương Vũ dẫn Vương Tiểu Thanh ăn bún, bún ở đây ngon, ở Thượng Hải .
Vương Tiểu Thanh rằng bữa sáng cần ăn quá phong phú, nếu bữa trưa sẽ ăn nổi.
Trương Vũ thể gì khác hơn là dẫn Vương Tiểu Thanh mua bánh bao ăn, bánh bao nhân rau ở đây cũng ngon, đây Vương Tiểu Thanh bánh bao nhân rau.
Sau khi ăn bánh bao xong, hai dạo một vòng chợ đen, Trương Vũ mua trái cây cho Vương Tiểu Thanh, chợ đen bán nho.
Hai mắt Vương Tiểu Thanh sáng rực lên, quá tuyệt, hạt nho là thể trồng nho trong gian.
Giá đắt, một đồng nửa cân, Trương Vũ mua một cân rưỡi. Vương Tiểu Thanh chút đau lòng, nếu mua gạo thì thể ăn lâu.
“Cái cũng đắt quá” Vương Tiểu Thanh nhỏ giọng lẩm bẩm.
“Không , em thích thì đắt” Trương Vũ Vương Tiểu Thanh thích ăn trái cây, hầu như ngày nào cũng ăn, ăn chán, đắt một chút cũng , Trương Vũ quan tâm.
Trong lòng Vương Tiểu Thanh ngọt ngào, cầm một quả nho, lột vỏ cho miệng Trương Vũ.
Trương Vũ gật gật đầu, bảo cô ăn nhiều một chút, chua chua ngọt ngọt, ngon.
Vương Tiểu Thanh cũng ăn thứ vài quả, ngon, quả nhiên đắt cũng lý do của nó.
Hai dạo một vòng, đến trung tâm mua sắm, Trương Vũ mua quần áo cho Vương Tiểu Thanh, nhưng Vương Tiểu Thanh chọn gì, cái nào .