Tôi Xuyên Về Thập Niên 70 - Chương 126

Cập nhật lúc: 2025-07-03 07:35:48
Lượt xem: 63

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cảm ơn bác trưởng thôn.” Vương Mộng Mộng cầm giấy biên nhận rời .

Trưởng thôn vốn còn chờ nhà Nhị Cẩu trở về để với bọn họ một tiếng, nhưng thấy chỉ một Trương Hồng Châu ở nhà, cũng tiện ở , đang chuẩn , chợt Trương Hồng Châu lầm bầm.

“Không ngờ Vương Mộng Mộng tiền nhanh như .”

“Điều kiện gia đình Vương Mộng Mộng , qua vài ngày nữa cô sẽ trở về thành phố, một trăm đồng chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.” Trưởng thôn xong rời .

Lời của trưởng thôn k1ch thích Trương Hồng Châu, tất cả bọn họ đều từng từng trở về thành phố, còn vô dụng đến như , thể trở về, nghĩ đến đây, Trương Hồng Châu che mặt bật .

Không chỉ vì thể trở về thành phố mà thương tâm, mà còn vì bắt nạt khi xuống nông thôn, c**ng hi3p, mang thai sảy thai...

Khóc xong, Trương Hồng Châu cất kỹ tiền , bây giờ thứ duy nhất cô thể giữ chặt chính là tiền.

Bên , Vương Tiểu Thanh và Trương Vũ đang xem phim thú vị, Vương Tiểu Thanh xem say sưa, còn Trương Vũ thì xem nửa bộ phim, nửa bộ phim còn thì Vương Tiểu Thanh.

Xem phim xong, Trương Vũ định mua xe đạp.

“Tiểu Thanh, định mua một chiếc xe đạp, chúng cùng xe đạp.” Trương Vũ bàn với Vương Tiểu Thanh.

“Không cần mua , chúng chung một chiếc là đủ mà.” Vương Tiểu Thanh cảm thấy một chiếc xe đạp là đủ .

“Có lúc, nếu như về trễ hơn em, như sẽ tiện.”

Trương Vũ suy nghĩ kỹ , đây chuyện ăn ở chợ đen để tâm lắm, mặt sẹo đưa cho bao nhiêu thì nhận bấy nhiêu. Bây giờ Vương Tiểu Thanh thì khác , Trương Vũ tiết kiệm nhiều tiền hơn, còn cùng học đại học, kết hôn, sinh con...

“Được, cũng lý, bây giờ chúng mua xe, phiếu xe đạp ?” Vương Tiểu Thanh nhớ chuyện .

“Có, đây , bất quá do đây lái máy kéo nên cần xe đạp, nên mới mua.” Trương Vũ lấy phiếu từ trong túi .

“Được, bây giờ chúng mua.

Nửa tiếng , hai cùng đạp xe đạp trở về thôn, nam thanh, nữ tú, thật sự là một phong cảnh .

Trương Vũ về nhà, mà đưa Vương Tiểu Thanh về nhà .

“Anh về nhà một lát, lát nữa sẽ đến nấu cơm cho em.” Trương Vũ , mà đạp xe đạp về nhà, chuẩn để cho trong nhà bất ngờ.

"Được, " Vương Tiểu Thanh về đến nhà, tiên lấy một ít nguyên liệu nấu ăn, nếu đợi lát nữa Trương Vũ đến sẽ tiện lấy .

Trương Vũ đạp xe về đến nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-126.html.]

“A, em trai, em thật sự mua xe đạp , Triệu Đệ, , mau đây xem, em trai đạp xe về .”

Trương Dũng đang chẻ củi trong sân, thấy Trương Vũ đạp xe về, liền gọi ngoài xem.

Tào Triệu Đệ và bà Vương vui vẻ bước , ngắm chiếc xe đạp, sờ mó một chút.

Bên , Vương Tiểu Thanh lấy thịt ba chỉ và rau từ gian . Bây giờ, nhiều dưa leo và đậu đũa, tới đem bán một đợt để dọn dẹp kho.

Sau đó cô sách đợi Trương Vũ, Vương Tiểu Thanh chủ yếu tiếng Anh vì đó là môn mà cần tích lũy nhiều nhất.

Trương Vũ tới lúc hoàng hôn, đến cửa nhà Vương Tiểu Thanh thì thấy cảnh tượng .

Ánh nắng chiều tà chiếu lên mái tóc cô, tạo nên một lớp ánh sáng vàng, huyền bí xinh , khiến cho nỡ quấy rầy cô.

“Ừm~, đến , ngẩn ngơ ?”

Vương Tiểu Thanh cảm nhận ánh mắt chăm chú , ánh mắt quá đỗi nóng bỏng, cho thể chú ý tới.

Trương Vũ bước lên phía .

Vương Tiểu Thanh định mở miệng, hôn cô. Anh nâng mặt cô lên, áp đảo mở môi và răng cô , hôn thật lâu như tìm kiếm thở của cô.

Anh nhắm mắt , ngón tay luồn tóc cô, cả hai đều buông thả theo cảm xúc, đầu ngón tay lạnh làn da ở eo của cô ngứa ngáy tê dại, bàn tay nhẹ nhàng phủ lên qua lớp áo, động tác vô cùng nhẹ nhàng.

Sau đó trực tiếp bế cô lên, trong lúc hoảng loạn, cô ôm lấy cổ , đón nhận sự mạnh mẽ pha chút dịu dàng của .

Anh hôn một cách mãnh liệt, cánh môi và tai đều tràn đầy thở của , giống như nhấn chìm cả trái tim cô.

Nụ hôn kéo dài mười mấy phút, Vương Tiểu Thanh thực sự chịu nổi nữa, Trương Vũ mới buông cô .

Vương Tiểu Thanh ngã lòng Trương Vũ thở dốc, Trương Vũ nóng bừng.

Mặc dù trong lòng Vương Tiểu Thanh chút rung động, nhưng cô quá sớm.

“Mau nấu cơm .” Vương Tiểu Thanh nhẹ nhàng đ.ấ.m n.g.ự.c Trương Vũ.

“Được.” Trương Vũ nắm lấy tay Vương Tiểu Thanh, hôn hai cái dậy nhóm lửa nấu cơm.

“Để em giúp nhóm lửa.” Vương Tiểu Thanh chuẩn dậy nhóm lửa.

“Không cần , ở đây, em cần gì cả, chỉ là nấu cơm, cũng thể đút cho em ăn luôn.” Trương Vũ .

Loading...