Tôi Xuyên Về Thập Niên 70 - Chương 135

Cập nhật lúc: 2025-07-04 12:38:31
Lượt xem: 77

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Xưởng trưởng Ngô và bà Ngô thăm họ hàng biếu quà, bà cụ thì ở nhà xem TV. Thấy hai họ về, bà cụ hiếm khi nở nụ .

“Cô Lưu về , chơi thêm chút nữa?”

bà, bên ngoài cũng gì thú vị.”,

“Con gái, qua đây chuyện với bà.” Lưu Thải Hồng nháy mắt với Vương Mộng Mộng, bảo cô lấy lòng bà cụ.

“Bà ơi, bà ngoài dạo một chút , cháu thể dìu bà ngoài dạo.”

Vương Mộng Mộng nghĩ bà cụ hẳn sẽ ngoài dạo.

“Được thôi.”

Quả nhiên bà cụ đồng ý ngay, một tay bà cụ chống gậy, một tay Vương Mộng Mộng dìu.

Hai dạo một vòng gần nhà, Vương Mộng Mộng chút lo lắng nhưng cũng may chuyện gì xảy .

Khi hai về đến nhà, xưởng trưởng Ngô và bà Ngô trở về.

Vương Mộng Mộng thật sự nên chuyện gì với bọn họ, dành trốn bếp hỗ trợ Lưu Thải Hồng.

“Mộng Mộng, , tối nay mười món.”

Lưu Thái Hồng vui vẻ cho Vương Mộng Mộng, Vương Mộng Mộng ở nông thôn ăn uống đủ, bây giờ trở về thành phố, bình thường bà cũng thời gian chăm sóc. Hôm nay cuối cùng cũng một bữa ăn ngon.

“Con ăn ba bát cơm.” Vương Mộng Mộng thèm chảy nước miếng.

“Này, Mộng Mộng, lời , lát nữa bàn ăn con ăn từ tốn, ăn ít thôi. Lát nữa đồ ăn còn thừa, sẽ gói cho con mang về ăn. Chúng để ấn tượng cho nhà ông Ngô.”

Lưu Thải Hồng Vương Mộng Mộng sẽ ăn ba bát cơm liền giật .

“Vâng, con , .”

Hai bận rộn trong bếp suốt hai tiếng.

Cuối cùng cũng đến giờ ăn. Trên bàn ăn các món: cá chép kho, sườn kho tàu, cua hấp, tôm luộc trứng hấp thịt bằm, đậu hũ chiên, chân giò hầm tương, thịt kho tàu, cà chua trộn đường và một đĩa bánh trung thu. Tổng cộng mười món, vô cùng hảo.

“Cô Lưu cô vất vả , nhiều món ngon thế . Con trai, con thích ăn cua nhất, ăn nhiều .”

Bà cụ thấy nhiều món ăn như thì vui lắm, như mới giống ngày lễ chứ.

“Cảm ơn , cũng ăn nhiều một chút. Ăn thêm tôm bổ sung canxi.” xưởng trưởng Ngô bóc vài con tôm để bát của bà cụ.

Bà Ngô bên cạnh chút nên lời, gắp hai miếng chân giò, ăn uống một cách ngon lành.

“Cháu gái, ăn nhiều .” Bà cụ cũng ấn tượng với Vương Mộng Mộng, chủ yếu là thấy cô mũm mĩm, trông dễ thương, liền gặp sườn cho Vương Mộng Mộng.

“Cháu cảm ơn bà.” Vương Mộng Mộng vui vẻ ăn uống, Vương Mộng Mộng lời nên bàn cơm ăn uống từ tốn, chỉ ăn một bát rưỡi.

Sau bữa tối, xưởng trưởng Ngô và bà Ngô ngoài tản bộ, còn bà cụ thì về phòng đài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-135.html.]

Lưu Thải Hồng gói hết đồ ăn còn thừa một cái bát lớn, đưa cho Vương Mộng Mộng mang về.

“Mẹ, hình như chút nhiều, buổi tối con ăn hết .” Vương Mộng Mộng cái bát đầy ắp đồ ăn.

“Buổi tối ăn hết thì mai về ăn tiếp cũng việc gì. Con ở nhà một , điều kiện sống , ở đây ngày nào cũng đồ ăn ngon, thèm thì đến chỗ ”. Lưu Thải Hồng xoa đầu Vương Mộng Mộng.

“Cảm ơn , con , con về đây.” Vương Mông Mông vui vẻ mang đồ ăn còn đang nóng hổi về nhà.

Thôn Phong Thu Loan....

Sau khi cơm nước xong, Trương Vũ đưa Vương Tiểu Thanh về nhà.

Trên đường về, Trương Vũ nắm tay Vương Tiểu Thanh, Vượng Tiểu Thanh thoáng qua Trương Vũ, khẽ mim .

Đi tới nhà Vương Tiểu Thanh, Vương Tiểu Thanh đốt đèn dầu lên.

“Sao, về , đây ?” Vương Tiểu Thanh đùa.

, ?” Trương Vũ ôm lấy Vương Tiểu Thanh từ phía , thở nóng bỏng khiến Vương Tiểu Thanh rùng .

“Ùm~”

Trương Vũ càng ôm Vương Tiểu Thanh chặt hơn, xoay Vương Tiểu Thanh , hôn lên môi cô, bàn tay thuần thục luồn trong áo ngực.

Vương Tiểu Thanh mềm nhũn ngã lòng , để mặc ăn đậu hủ, thẳng đến khi cảm giác nhỏ của cứng rắn sắp nhịn nổi nữa, Vương Tiểu Thanh mới giãy .

Trương Vũ cho, giữ lấy tay Vương Tiểu Thanh, đặt tay cô hướng xuống phía . Mặt Vương Tiểu Thanh đỏ bừng.

“Làm đây, Tiểu Thanh?” Trương Vũ cong ôm Vương Tiểu Thanh, cọ sát bên tai cô.

“Em giúp .” Vương Tiểu Thanh miễn cưỡng .

Xong xuôi, đến lượt Trương Vũ ngại ngùng, Vương Tiểu Thanh bên ngoài múc nước rửa tay.

Trương Vũ chút lưu luyến rời , đầu tiên trải nghiệm cảm giác , mặt vẫn đỏ bừng, còn chút ngại ngùng.

“Sao , đừng thêm nữa đấy nhé?” Vương Tiểu Thanh trộm.

“Ngày mai .”

Trương Vũ thì thầm tai Vương Tiểu Thanh xong mới rời , để Vương Tiểu Thanh nên lời, loại chuyện thể hàng ngày . như .

Quả nhiên, hôm khi Trương Vũ nhõng nhẽo đòi Vương Tiểu Thanh giúp, Vương Tiểu Thanh liền từ chối, với nhiều như sẽ hại sức khỏe.

“Vậy chúng kết hôn.” Trương Vũ bá đạo nắm tay Vương Tiểu Thanh vòng qua cổ , Trương Vũ thích cảm giác .

“Anh nghĩ nhỉ, cứ dễ dàng như cưới em về nhà?”

Vương Tiểu Thanh oai phủ đầu Trương Vũ, thể dễ dàng như , nếu Trương Vũ sẽ trân trọng.

“Vậy em gì, sẽ theo hết.” Trương Vũ như một chú chó nhỏ ngoan ngoãn lời.

Loading...