“Tiểu Thanh, đôi giày bên trong lông, ấm, mua cho em một đôi, ông chủ, cho một đôi cỡ ba mươi bảy.”
Tốc độ trả tiền của Trương Vũ nhanh, Vương Tiểu Thanh còn kịp từ chối, nhưng sờ thử cũng thấy ấm.
Bình thường cô giày da thấy lạnh chân, giày lông sẽ lạnh nữa, dù chút quê mùa.
“Còn mua gì nữa ?” Trương Vũ hỏi Vương Tiểu Thanh.
“Em mua thịt bò, thịt cừu, chỗ nào bán ?” Vương Tiểu Thanh cũng nghĩ , thể ăn lẩu, cô mua một ít thịt bò, thịt cừu về nhà nấu lẩu.
“A, chỗ thể mua, nhưng em đợi ở đây, tiện dẫn em cùng.”
Trương Vũ mối quan hệ thể mua , nhưng để Vương Tiểu Thanh lộ diện.
“Được, . em đây nghỉ ngơi một chút.” Vương Tiểu Thanh .
“Ở đây ngoan ngoãn đợi nhé.” Trương Vũ đạp xe .
Vương Tiểu Thanh nghỉ ở ghế trong trung tâm mua sắm, từ buổi sáng cho tới buổi trưa cũng nghỉ ngơi, thật đúng là chút mệt mỏi.
Nửa tiếng , Trương Vũ mang theo một cái túi nhỏ trở .
“Xem , em?” Trương Vũ mở túi cho cô xem.
Vương Tiểu Thanh bên trong, một miếng thịt bò và một miếng thịt cừu, hình như là thịt thăn, khá mềm.
“Được, thịt ngon, chắc chắn ăn ngon.” Vương Tiểu Thanh hài lòng gật đầu.
“Vậy bây giờ chúng về thôi.” Trương Vũ cất kỹ thịt, đeo găng tay .
Vương Tiểu Thanh cũng xe đạp, hai cùng trở về nhà.
Sau khi về đến nhà, Vương Tiểu Thanh lạnh cóng, tay chân đều lạnh buốt. Trương Vũ đau lòng, lấy nước nóng từ ấm .
“Anh gì ?” Vương Tiểu Thanh ngạc nhiên hỏi.
“Cho em ngâm chân.” Trương Vũ xổm xuống cởi giày và tất cho Vương Tiểu Thanh, đặt chân cô trong nước nóng.
Vương Tiểu Thanh gì, nhưng trong lòng cảm động vô cùng. Người đàn ông đối xử, cưng chiều cứ như trẻ con , đời định sẵn là .
Chỉ sợ đời cũng tìm ai đối xử với cô hơn Trương Vũ.
Trong lòng Vương Tiểu Thanh quyết định.
“Em đang nghĩ gì ? Anh về nhà một lát, mang thịt qua cho em, còn những bộ quần áo em đến nhà thì mang cho nhé.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-139.html.]
Trương Vũ lấy xuống mấy bộ quần áo bông và quần bông mà Vương Tiểu Thanh mua cho gia đình, cùng với thịt bò và thịt cừu, đặt lên bếp.
“Được.” Vương Tiểu Thanh gật đầu, ngâm chân thật sự thoải mái.
Trương Vũ đạp xe về nhà, hôm nay trai, chị dâu và bà Vương cũng mệt, cả nhà đều giường nghỉ ngơi, bên ngoài quá lạnh.
Trương Vũ tìm túi thịt lớn để trong bếp, lấy một ít sườn, thịt nạc, thịt ba chỉ, tai heo, chân giò, mười mấy hai chục cân, trong túi vẫn còn mười mấy hai chục cân nữa.
Trường Vũ bỏ hết rỗ, mang đến nhà Vương Tiểu Thanh, khi đến nhà cô, cô đang lau chân, nước còn nóng nữa.
Trương Vũ tiện tay đổ nước luôn.
“Bây giờ định gì, ngủ một giấc ?” Trương Vũ Vương Tiểu Thanh.
“Ngủ một giấc, ngủ cùng ?” Vương Tiểu Thanh với ánh mắt đắn.
“Được thôi, đây là em mời đấy nhé.” Trương Vũ xoay đóng cửa , bé Vương Tiểu Thanh lên, nhẹ nhàng đặt cô lên giường, cởi áo khoác ngoài và quần ngoài cho cô, Vương Tiểu Thanh đắp chăn lên, nhưng trong chăn vẫn lạnh.
Trương Vũ do dự.
“Em chắc chắn ngủ cùng?”
“Ừm.” Vương Tiểu Thanh buồn ngủ, Trương Vũ sẽ gì , nên yên tâm cho .
Trương Vũ phấn khích cởi áo khoác ngoài và quần ngoài, bên trong chỉ còn quần đùi, Trương Vũ cũng chui chăn. Vương Tiểu Thanh nhanh chóng nhích gần , rúc lòng .
Trương Vũ phấn khích đến mức dám động đậy, tự nhủ rằng đang ngủ cùng với Tiểu Thanh, cảm giác chút thể tin , càng nghĩ càng thấy phấn khích.
Cúi đầu xuống, thấy Vương Tiểu Thanh cư nhiên ngủ , Trương Vũ cẩn thận ôm cô, nhẹ nhàng hôn nhẹ lên trán, mũi, má, môi, chỉ chạm nhẹ nhàng, sợ đánh thức cô.
Trương Vũ ngửi thấy hương thơm từ cơ thể thiếu nữ, cũng dần bình tĩnh và cũng chìm giấc ngủ.
Khi Vương Tiểu Thanh tỉnh dậy, trời xám xịt, gần tối , Trương Vũ vẫn còn tỉnh, trong chăn đang ấm áp.
Vương Tiểu Thanh rón rén rời giường, mặc quần áo, tranh thủ Trương Vũ còn đang ngủ, lấy thức ăn .
Trong gian nhiều nguyên liệu nấu ăn lúc cô dự trữ, Vương Tiểu Thanh lấy đậu hũ chiên, khoai tây, nấm hương, thịt ba chỉ.
Kết hợp với thịt bò và thịt cừu hôm nay Trương Vũ mua, Vương Tiểu Thanh rửa sạch và thái lát, cần nấu cơm, lát nữa nấu mì ăn.
“Tiểu Thanh, em gọi dậy?” Trương Vũ mặc nquần áo tử tế xong bước từ phòng ngủ.
“Không . tối nay ăn lẩu. đơn giản. tới nhóm lửa .”
Vương Tiểu Thanh mang hai chiếc ghế nhỏ , tối nay hai dọcm theo nồi lẩu, ăn lẩu là .