“Ô, là nhà Nhị Cẩu đấy , , ông đang sưởi ấm bên trong đấy.”
Vợ trưởng thôn vốn thích Trương Hồng Châu, cố tình gọi cô là nhà Nhị Cẩu để cô vui.
Nghe thấy vợ trưởng thôn gọi là nhà Nhị Cẩu, Trương Hồng Châu cảm thấy ghê tởm nhưng biểu hiện mặt.
“Dạ, cháu chút việc tìm trưởng thôn.”
Trương Hồng Châu phòng bếp, vẫn thường sưởi ấm trong bếp.
“Trưởng thôn”
Trương Hồng Châu bước , thấy trưởng thôn đang sưởi ấm, thuận tiện xem sổ sách.
“Đồng chí Trương việc gì ?” Trưởng thôn ngạc nhiên đóng sổ sách .
“Trưởng thôn, hôm nay cháu đến đây để nhờ chú giúp một việc.”
Trương Hồng Châu đột nhiên quỳ xuống, trưởng thôn giật cả , vội vàng đóng cửa bếp , đỡ Trương Hồng Châu dậy.
“Đồng chí Trương Hồng Châu, chuyện gì thì cứ từ từ , đừng thế , nếu để khác thấy tưởng rằng bắt nạt cô thì . Cô tới tìm chuyện gì, cô .”
Trưởng thôn thật sự Trương Hồng Châu giở trò gì nữa.
“Trưởng thôn, giấu gì chú, cháu... cháu thi đỗ đại học .”
Đến bước , Trương Hồng Châu chỉ còn cách đặt tất cả hy vọng trưởng thôn, nên đành thật.
“Cái gì, cô thi đỗ đại học , cô thi khi nào...?”
Trưởng thôn nhớ mấy ngày thi đại học, đúng là Trương Hồng Châu , nhưng Nhị Cẩu cô ốm, viện thị trấn để truyền nước biển, ngờ tới Trương Hồng Châu thi đại học.
“Nhị Cẩu đồng ý cho cô học ? , đây là chuyện gia đình cô, thể quyết định gì .”
Trưởng thôn xua tay, tưởng Trương Hồng Châu đến để nhờ ông thuyết phục Nhị Cẩu cho cô học đại học.
Trưởng thôn cũng ngốc, chuyện tuyệt đối thể can thiệp , nếu chắc chắn sẽ gặp rắc rối.
“Không trưởng thôn, bọn họ chuyện , cháu cũng thể để cho bọn họ , nếu cháu sẽ . Hôm nay cháu đến cầu xin chú, hy vọng chú thể giữ bí mật cho cháu, đại khái hai mươi ngày nữa giấy báo nhập học sẽ đến, bưu tá sẽ mang đến nhà chú. Chú nhất định đừng để khác chuyện cháu thi đỗ đại học, xin chú.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-208.html.]
“Đây là tám mươi tệ, cháu cũng nhiều tiền, để dành để đóng học phí nữa, tám mươi tệ cháu kính biếu chú. Trưởng thôn, xin chú giúp cháu.”
Trương Hồng Châu lấy tám mươi tệ đặt lên bàn, đây chính là nước cờ cuối cùng của cô.
Đưa tám mươi tệ , cô còn hai trăm đồng, giữ để đóng học phí.
Nhìn thấy tám mươi tệ , trưởng thôn d.a.o động, con gái ông gần đây đang đòi ông mua xe đạp, đây , tiền mua xe đạp tự đến .
“ mà cô và Nhị Cẩu là vợ chồng, cô thể chạy ?”
Trưởng thôn lo lắng nếu Trương Hồng Châu chạy , đề Nhị Cẩu chuyện ông giữ bí mật , sợ rằng Nhị Cẩu sẽ kết thù với ông.
“Trưởng thôn, cháu và Nhị Cẩu giấy đăng ký kết hôn, cháu và chỉ là nhân duyên mong manh ngắn ngủi, vốn dĩ cháu và xứng đôi, ban đầu do nhục cháu, nên cháu còn cách nào khác”.
Trương Hồng Châu còn kể khổ, nhưng trưởng thôn ngắt lời.
“Được , hiểu , giấy báo trúng tuyển đại học của cô, sẽ để cho thứ ba thấy, đến lúc đó cô đến lấy là . Còn một chuyện nữa, nếu như cô thất bại, cô tiết lộ chuyện .”
Trưởng thôn vì tiền mà đồng ý, chủ yếu là thấy Trương Hồng Châu và Nhị Cẩu giấy đăng ký kết hôn, chuyện liền dễ xử lý hơn.
Ở nông thôn, ý thức lắm về việc giấy đăng ký kết hôn, chỉ coi việc tổ chức tiệc cưới là chính thức.
bây giờ là xã hội pháp trị, dù trưởng thôn cũng ý thức giác ngộ cao, bây giờ Trương Hồng Châu vẫn là tự do, bản ông như cũng sai.
“Cảm ơn trưởng thôn, cảm ơn chú.”
Trương Hồng Châu lau nước mắt, thật quá, cuối cùng cũng xong, tuy rằng tốn mất tám mươi tệ nhưng đáng giá.
Tại thành phố Tương.
Vương Tiểu Thanh và Trương Vũ đến thành phố Tương, tiên hai tham quan trường học, kết quả trường quân sự cho , chỉ học sinh mới , Trương Vũ còn trúng tuyển nên thể .
Hai đành đến Đại học Sư phạm, trường đại học Sư phạm thực sự lớn, nơi tràn ngập khí học tập.
Hai dạo một vòng ngoài.
Hai ăn, nơi nổi tiếng với bánh rán đường và đậu phụ thối.
Ở hiện đại Vương Tiểu Thanh cũng thích ăn đậu phụ thối, hai mua một phần, Vương Tiểu Thanh mua hai phần nhưng Trương Vũ chịu, quá thối, dám ăn. Sau khi Vương Tiểu Thanh ép ăn thử một miếng, Trương Vũ mới mua thêm một phần.