"Không cần, những ai ở ký túc xá thì đăng ký tại phòng dịch vụ sinh viên, giáo viên ở đó sẽ phát chìa khóa. Em ở thì cần đăng ký, cũng cần đơn, trường đại học của chúng thoải mái."
Thầy Chu nhận tiền, khi ghi chép xong thì trả sổ hộ khẩu và giấy báo trúng tuyển cho Vương Tiểu Thanh.
"Cảm ơn thầy. À đúng , thầy Chu, thầy điện thoại liên lạc ?"
Vương Tiểu Thanh nghĩ ở ngoài trường, nếu việc cần xin phép thì gọi điện thoại tới.
"Em ghi điện thoại nhé, là điện thoại văn phòng."
Thầy Chu chỉ một dãy quyển .
"Vâng.”
Vương Tiểu Thanh ghi điện thoại quyển sổ tay mang theo.
"Nhớ tối mai học nhé." Thầy Chu còn dặn dò thêm.
Vương Tiểu Thanh gật đầu, thu dọn đồ đạc cẩn thận, đạp xe vòng quanh trường học. Hôm nay trong trường đặc biệt náo nhiệt, khắp nơi đều là .
Nam nữ mang theo hành lý, trong mắt tràn đầy mong đợi và phấn khởi.
Vương Tiểu Thanh đến căng tin 1. Trường Sư phạm nhiều căng tin, căng tin 1 là lớn nhất.
Căng tin bắt đầu hoạt động, Vương Tiểu Thanh giá cả, thấy cách kinh doanh ở đây cũng tương tự như cách mà cô chỉ cho cả, rau giá riêng và món mặn giá riêng.
Vương Tiểu Thanh xem giờ, thấy vẫn còn sớm, cô cũng thấy đói, liền đạp xe bên ngoài dạo một vòng.
Cô tìm tòa nhà giảng dạy 3, để tối mai thể thẳng đến lớp.
Lúc , đột nhiên đến bắt chuyện với cô.
"Bạn học, hôm nay bạn cũng đến nhập học ? Bạn học chuyên ngành gì ?"
Vương Tiểu Thanh , thấy một đồng chí nam đeo kính, làn da trắng, còn trắng hơn cả Trương Vũ, chắc hẳn là thành phố.
"Xin chào, học chuyên ngành Ngôn ngữ và Văn học Trung Quốc."
Vương Tiểu Thanh cũng nghĩ nhiều, dù cũng đang rảnh rỗi nên cũng ngại trò chuyện.
"Sao trùng hợp thế nhỉ, cũng , học lớp thầy Chu ?"
Nam sinh cũng ngờ rằng cô gái xinh là ban học cùng lớp với .
"Phải, thật là trùng hợp."
Vương Tiểu Thanh cũng cảm thấy bất ngờ khi gặp bạn cùng lớp đường.
"Mình là Cố Giang Hà, còn bạn tên gì?" Nam sinh chỉnh gọng kính.
"Mình là Vương Tiểu Thanh."
"Bạn là thành phố Tương ? Nghe giọng bạn giống lắm." Cố Giang Hà đẩy xe đạp sang một bên, bắt đầu trò chuyện với Vương Tiểu Thanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-218.html.]
"Không, đây là thành phố Thượng Hải"
Vương Tiểu Thanh thấy cũng đẩy xe sang một bên, đó hai xuống ghế ven đường, trò chuyện ngắm sinh viên ven đường.
Vương Tiểu Thanh ngờ bạn học nhiều như . Nếu vì g.i.ế.c thời gian, cô rời từ lâu .
"Anh Giang Hà, ở chỗ ? Em tìm mãi." Một giọng nữ ngọt ngào vang lên, Vương Tiểu Thanh sang bên trái.
Đó là một cô gái nhỏ nhắn hơn cô một chút, trắng trẻo sạch sẽ, mặc một chiếc váy liền, khuôn mặt đỏ, hẳn là đường nên nóng.
"Tìm gì? Em thể tự về nhà ?" Cổ Giang Hà chút nể nang trả lời .
"Còn chị gái là ai?" Cô gái cũng xuống bên cạnh Cố Giang Hà và về phía Vương Tiểu Thanh.
"Đây là bạn học của chúng , Vương Tiểu Thanh, gặp ở đây nên tụi trò chuyện chút thôi."
Cố Giang Hà chen nên nhích sang một chút.
"Ồ, thật là trùng hợp. Chào bạn học, là Ngô Mộng Kiều."
Ngô Mông Kiều đưa tay . Vương Tiểu Thanh cũng lịch sự bắt tay .
"Chào bạn." Vương Tiểu Thanh bắt đầu cảm thấy thoải mái, cô cảm giác như một cái bóng đèn .
"Vương Tiểu Thanh, bạn là Thượng Hải, tại học đại học ở Thượng Hải mà đến thành phố Tương?"
Cố Giang Hà tiếp tục khai thác thông tin về Vương Tiểu Thanh, điều khiến Vương Tiểu Thanh chút thích, cảm giác giống như điều tra lý lịch.
"Mình xuống nông thôn ở thành phố Hành"
Vương Tiểu Thanh chỉ trả lời ngắn gọn, tiết lộ quá nhiều thông tin về đời tư của .
"Xuống nông thôn ? Ban đầu cũng nhưng gia đình cho. Thế nào, xuống nông thôn trải nghiệm ?" Cố Giang Hà chút tò mò.
Trong khi đó, gương mặt của Ngô Mộng Kiều dần trở nên khó chịu.
Vương Tiểu Thanh thấy liền dậy, giả vờ đồng hồ.
"Ôi, thật ngại quá, còn việc , cẩn thận trễ mất , hẹn gặp ngày mai."
Vương Tiểu Thanh đợi Cố Giang Hà kịp phản ứng, nhanh chóng đạp xe rời .
"A... ngày mai gặp " Cố Giang Hà dậy, nhưng Vương Tiểu Thanh .
Ngô Mộng Kiều sắp tức c.h.ế.t . Cô tức giận vì Cố Giang Hà cứ mãi theo Vương Tiểu Thanh, còn trò chuyện với Vương Tiểu Thanh, thật đáng ghét.
"Anh Giang Hà, em đói , chúng ăn thôi." Ngô Mộng Kiều nhẹ nhàng kéo áo Cố Giang Hà.
"Em về nhà ăn căng tin?"
Cố Giang Hà hỏi Ngô Mộng Kiều, hai họ là hàng xóm, từ nhỏ là thanh mai trúc mã.
Cố Giang Hà luôn coi Ngô Mộng Kiều như em gái ruột, nhưng Ngô Mộng Kiều càng ngày càng trở nên bướng bỉnh.