Loại án vốn là án kết quả, Trung Quốc rộng lớn như , tìm con dâu cho họ.
" mà, cô nhận tiền sính lễ của chúng !"
Mẹ Nhị Cẩu lo lắng, chẳng lẽ cuối cùng tay trắng?
"Bao nhiêu tiền?" Cảnh sát lớn tuổi nhướn mày hỏi.
"Hai trăm năm mươi đồng." Mẹ Nhị Cẩu nhớ rõ con đó.
"Chị gái, hai trăm năm mươi đồng tính là nhiều. Quan trọng là cô sống ở nhà chị bốn năm . Cho dù tìm cô , thì theo luật, chỉ thể trả một trăm đồng. Trả bộ tiền đó là thể, mà vấn đề hiện tại chúng cũng cô đang ở . Khi nào chị gặp cô , hãy đến báo cảnh sát, chúng sẽ giúp chị thương lượng một chút.”
Cảnh sát lớn tuổi trong lòng chút khinh thường hai . Hai trăm năm mươi đồng là tiền lớn, sống ở nhà họ bốn năm, cũng ở .
"Vậy bây giờ chúng thể gì cô ?"
Mẹ Nhị Cẩu cảm thấy lẽ Trương Hồng Châu sẽ trở .
" một gợi ý cho chị, cô là thanh niên tri thức, Phòng thanh niên tri thức ở thành phố Hành thể sẽ thông tin về cô ."
Cảnh sát lớn tuổi dậy, bản ông còn nhiều việc và lãng phí thời gian thêm nữa.
Mẹ Nhị Cẩu và Nhị Cẩu rời khỏi đồn cảnh sát với tâm trạng nặng nề.
"Hóa , con căn bản là vợ. Con và cô là vợ chồng hợp pháp."
Hiện tại Nhị Cẩu bắt đầu nghi ngờ Trương Hồng Châu kế hoạch rời từ lâu, bốn năm qua cô ở nhà chỉ là kế tạm thời mà thôi.
"Thôi bỏ con trai, mấy năm nay nhà dành dụm mấy trăm đồng. Mẹ sẽ giúp con tìm một vợ khác."
Mấy năm nay, một nhà bốn , một ai ăn , tiền tiết kiệm trong nhà dành dụm mấy trăm đồng, đủ để cưới thêm một cô con dâu khác.
Mẹ Nhị Cẩu bộ dáng mất hồn của con trai, chút đau lòng.
"Con sẽ thành phố Hành một chuyến, cứ về ."
Nhị Cẩu vì yêu thương Trương Hồng Châu nên tìm cô, mà là vì thể nuốt trôi nỗi uất hận .
Suốt bốn năm qua, bản và bố đối xử với cô tệ, cô thường xuyên kiếm cớ để , nhưng bố đều nhắm mắt mắt mở ngơ.
Không ngờ cuối cùng cô bỏ mà một lời.
Nhị Cẩu tìm cô , để hỏi lý do tại cô như và xem xem liệu còn cơ hội nào để cứu vãn .
Tuy Trương Hồng Châu xinh bằng Vương Tiểu Thanh nhưng cô vẫn hơn hầu hết dân quê.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-225.html.]
"Đây là mười đồng, con mang theo ."
Mẹ Nhị Cẩu con trai đang vui, nên gì thêm, chỉ lấy mười đồng đưa cho .
Nhị Cẩu Tử gật gật đầu, về phía bến xe.
Mẹ Nhị Cẩu theo con trai, đó mới đến cửa hàng bách hóa. Bây giờ trong nhà cũng tiền dư, cũng nên mua một ít đồ ăn ngon.
Khi đến thành phố Hành, Nhị Cẩu tìm nhân viên bến xe để hỏi thăm vị trí của Phòng thanh niên tri thức.
"Chị gái, cho em hỏi Phòng thanh niên tri thức ở ?"
"Ra cửa rẽ trái, hai trăm mét." Chị nhân viên ngẩng đầu lên, vì thời quá nhiều hỏi đường, ai nấy cũng quen .
"Cảm ơn."
Nhị Cẩu về phía trái hai trăm mét, quả nhiên thấy một văn phòng nhỏ biển hiệu là "Phòng thanh niên tri thức".
Nhị Cẩu bước , bên trong hai, ba nhân viên. Nhị Cẩu tìm một chị gái tuổi tác lớn.
"Chị gái, vợ của em... bạn gái của em là thanh niên tri thức đến từ Thượng Hải. Cô và em cãi , cô về nhà. Em lo lắng. Vì em cách nào liên lạc với cô , chị xem thể cho em xin địa chỉ của cô ? Các chị thông tin của cô mà."
Nhị Cẩu Tử chút nên mở miệng như thế nào, cố lấy dũng khí mở miệng, tự nhiên nhớ rằng là vợ thì đúng vì bọn họ giẫy đăng ký kết hôn, nên đổi thành bạn gái.
"Đồng chí, theo quy định, chúng thể thế , kể cả là bạn gái cũng thể."
Chị nhân viên mỉm trả lời.
Nhị Cẩu nhớ còn hơn chín đồng trong túi, mua vé xe tốn vài hào, suy nghĩ một chút lấy năm đồng, len lén đưa qua cửa sổ.
Chị nhân viên chút biểu cảm nhận lấy tiền.
"Vậy em đây? Chị gái, năm nay cô 23 tuổi, từ Thượng Hải đến đây, tên là Trương Hồng Châu, xuống nông thôn từ tháng 3 năm 1973."
Nhị Cẩu giả vờ tự với chính , nhưng thực chất là cung cấp thông tin cho chị nhân viên. Chị nhân viên bắt đầu lật hồ sơ, một lát tìm thấy thông tin.
Chị lấy một tờ giấy và ghi địa chỉ.
" chúng cũng việc theo đúng quy định, đừng khó chúng ."
Sau đó, một tờ giấy nhỏ đẩy từ bàn .
"Được ." Nhị Cẩu cúi xuống nhặt tờ giấy, nhanh chóng rời .
Đi ngoài, Nhị Cẩu mở tờ giấy xem, thật quá, địa chỉ cụ thể, tên khu nhà và tầng lầu đều rõ ràng.