Tôi Xuyên Về Thập Niên 70 - Chương 268

Cập nhật lúc: 2025-07-31 08:01:32
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hôm nay cả chuẩn thức ăn phong phú, trong đó một món mà Vương Tiểu Thanh và Trương Vũ từng nếm thử qua.

"Anh cả, nếu cứ tiếp tục như , e rằng giá cả trong tiệm của sẽ tăng giá lên thôi! Bởi vì tay nghê của đúng là chê !" Trương Vũ khỏi cảm thán, trong lòng cũng thầm khâm phục tài nấu nướng của cả.

"Ừm, cũng dự định như ". Trương Dũng cũng nhận rằng, hiện tại giá cả bên ngoài đang ngừng tăng lên, nếu như điều chỉnh giá món ăn trong tiệm, lẽ sẽ kiếm bao nhiêu.

Lúc , Vương Tiểu Thanh đột nhiên nhớ một việc, liền hỏi: "Ông xã, em giúp cả hỏi về việc xin giấy phép kinh doanh , phụ trách rằng cần chờ thêm thông báo từ cấp , nhất là nên đợi đến năm hãy . Anh cảm thấy đáng tin ?"

Trương Vũ lăn lộn thương trường nhiều năm, so với Vương Tiểu Thanh, nhiều mối quan hệ hơn và thông tin cũng nhạy bén hơn, vì Vương Tiểu Thanh mới hỏi ý kiến của .

"Đáng tin đấy, đây cũng qua, lãnh đạo cấp vẫn đang thảo luận việc , nhanh như , chắc sang năm mới thể giải quyết."

Trương Vũ chuyện sớm muộn gì cũng xảy , chỉ là vấn đề về thời gian mà thôi.

"Nếu như thì năm sẽ tự hỏi tiếp.

Em trai, em dâu, các em cứ lo việc của , cần lo cho ."

Trương Dũng em trai và em dâu cách kiếm tiền riêng, chắc hẳn cũng bận rộn.

"Anh quá lời , chuyện tạm thời vội, mà trông gầy đấy.

Nào nào, ăn thêm thịt ".

Nói xong, Trương Vũ nhiệt tình gắp cho cả một miếng thịt viên lớn, thơm phức.

Trong khi đó, ở Thượng Hải. Thời gian thấm thoát trôi qua, trong nháy mắt một học kỳ kết thúc, tiền bạc trong tay Trương Hồng Châu gần như cạn kiệt.

Lý do gì khác ngoài việc mỗi ngày chi tiêu cho việc ăn uống, thêm đó khi trốn thoát cô mang theo nhiều quần áo, ngay cả giày dép cũng cần mua.Thực cố gắng tiết kiệm hết mức thể , nhưng may giá cả leo thang, chi phí vẫn cao ngất ngưởng.

Không chỉ , mỗi kỳ nghỉ, cô đều chủ động đến nhà ăn của trường học để hỗ trợ việc.

Mặc dù công việc thù lao, nhưng ít cũng giải quyết vấn đề ăn uống, một ngày ba bữa ấm no.

Kỳ nghỉ hè đến, Trương Hồng Châu nộp đơn xin ở trường.

May mắn , nhà trường đang triển khai chính sách , nếu , Trương Hồng Châu thực sự sẽ về .

Trương Hồng Châu vội vàng tìm việc , nhưng thực tế khiến cô vỡ mộng, bởi vì cô chỉ thể việc trong hai tháng ngắn ngủi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-268.html.]

Nhiều nhà tuyển dụng mặn mà với thời gian việc ngắn hạn như , hoặc chỉ trả mức lương thấp.

Dù đối mặt với nhiều thất bại, Trương Hồng Châu vẫn nản lòng.

Sau một thời gian cố gắng, cô cuối cùng cũng tìm một công việc vặt tại một nhà hàng cách trường xa.

Công việc bao gồm nhiều việc vặt như rửa chén, bưng đồ ăn, rửa rau và cắt rau, và nhiều công việc lặt vặt khác, mỗi ngày cô việc tới mười hai giờ.

Mặc dù công việc vất vả, nhưng may mắn là nhà hàng cung cấp ba bữa ăn mỗi ngày và luôn thịt, điều khiến Trương Hồng Châu cảm thấy vô cùng hài lòng.

Cô tính toán trong đầu rằng nếu thể kiên trì việc trong hai tháng , cô sẽ đủ tiền ăn cho học kỳ tiếp theo.Vì , mỗi ngày Trương Hồng Châu việc với đầy nhiệt huyết.

Hôm đó, vẫn như thường lệ, Trương Hồng Châu mang thức ăn đến một phòng riêng.

Do tập trung việc phục vụ mang thức ăn lên, cô để ý đến một quen tại bàn ăn.May mắn , nhà trường đang triển khai chính sách , nếu , Trương Hồng Châu thực sự sẽ về .

Trương Hồng Châu vội vàng tìm việc , nhưng thực tế khiến cô vỡ mộng, bởi vì cô chỉ thể việc trong hai tháng ngắn ngủi.

Nhiều nhà tuyển dụng mặn mà với thời gian việc ngắn hạn như , hoặc chỉ trả mức lương thấp.

Dù đối mặt với nhiều thất bại, Trương Hồng Châu vẫn nản lòng.

"'Trương Hồng Châu~".

Tiếng gọi đột ngột vang lên khiến Trương Hồng Châu ngẩng đầu lên. Cô bất ngờ nhận gọi chính là Tô Lệ, cô bạn cùng phòng ký túc xá với cô.

"Thật sự là ! Mình còn tưởng nhầm. Trước đó là sẽ về nhà ? Sao ở đây...".

Tô Lệ Trương Hồng Châu từ đầu đến chân, ánh mắt khó thể giấu nổi sự khinh thường.

"Mình về nhà , nhưng ở nhà việc gì nên ,"

Trương Hồng Châu đáp một cách hờ hững, liền tiếp tục phục vụ thức ăn như chuyện gì.

"Ồ, Tiểu Lệ, em quen cô ầ? Nếu , xuống ăn cùng chúng !".

Người đàn ông trung niên bụng phệ, mặt đầy thịt bên cạnh Tô Lệ một cách đầy ẩn ý.

"Chỉ là một bạn học bình thường thôi".

Tô Lệ cũng chung bàn với Trương Hồng Châu, nghĩ rằng như chẳng khác gì tự hạ thấp giá trị bản .

Loading...