" họ Trần, gọi là quản lý Trần là . Cô năm nay bao nhiêu tuổi ? Đã chồng ? Trước đây cô công việc gì?"
Nhìn cô gái trẻ mặt vẻ non nớt, khóe miệng quản lý Trần khẽ nhếch lên, hỏi một cách đầy ẩn ý. Trương Hồng Châu do dự một chút, trong lòng âm thầm cân nhắc xem nên trả lời như thế nào cho hợp lý.
Cô hít một thật sâu, rôi nhẹ giọng trả lời: " năm nay hai mươi ba tuổi, hiện tại đối tượng. vẫn còn là sinh viên đại học."
Nghe thấy câu trả lời của Trương Hồng Châu, ánh mắt quản lý Trần sáng lên, nụ khuôn mặt càng thêm rạng rõ, ông gật đầu hài lòng : "Ô, hóa là sinh viên đại học! Thật tuyệt vời, sinh viên đại học văn minh trình độ, đúng là nhân tài mà chúng đang cần."
Thấy quản lý Trần vẻ khá hứng thú với , Trương Hồng Châu cảm thấy đây thể là một cơ hội, liền nhanh chóng hỏi tiếp: "Quản lý Trần, phòng khiêu vũ của ngài hiện đang tuyển những vị trí nào? Bất cứ vị trí gì, cũng thể đảm nhận ."
Quản lý Trần Trương Hồng Châu từ xuống , chậm rãi trả lời: "Chúng hiện đang tuyển một để nhảy cùng khách. Tuy nhiên, công việc thể yêu cầu cô một tư tưởng cởi mở, vì trong quá trình nhảy, đôi khi thể tránh khỏi việc những tiếp xúc cơ thể với khách hàng, hy vọng cô thể hiểu và chấp nhận .”
Trong lúc chuyện, quản lý Trần còn cố tình nhướn mày, ánh mắt đầy ẩn ý.
Trong lòng Trương Hồng Châu thầm nghĩ: Chỉ là nắm tay, sờ m.ô.n.g thôi , dù thì đàn ông ái cũng như cả.
Nghĩ đến đây, cô chút do dự đáp: " hiểu. Chỉ điều vì nguyên nhân học tập, chỉ thể đến việc cuối tuần, như ?"
"Được chứ, cuối tuần ở đây đông khách hơn, ngày thường quá đông khách. Công việc của cô đơn giản, chỉ cần phụ trách lôi kéo khách cùng khiêu vũ, khi nhảy xong thì khuyên bọn họ mua rượu. Nhớ kỹ, để khách vui vẻ, cam tâm tự nguyện bỏ tiền mua rượu mới . Chỉ cần khách chịu mua rượu, ngoài tiền công nhảy với khách, cô còn nhận thêm hoa hồng nữa!” Quản lý Trần giải thích.
Trương Hồng Châu vẫn quan tâm đến thu nhập: “Vậy nếu mỗi tháng chỉ tám ngày, thì thể kiếm bao nhiêu tiền?”
“Nếu như khách hàng nào mua rượu mà cô giới thiệu, thì một tháng cô chỉ nhận hai mươi đồng tiền lương cơ bản. nếu khách mua, mỗi chai rượu bán cô sẽ nhận tiền hoa hồng từ một hào đến ba hào, và giá rượu càng cao, tiền hoa hồng càng lớn nhé!”
Quản lý Trần dập điếu thuốc trong tay, từ trong ngăn kéo lấy một tờ đơn và đưa cho cô.
Ra hiệu cho cô điền thông tin cá nhân như tên, ngày sinh và địa chỉ nhà.
"Cảm ơn quản lý Trần! Vậy thì tối thứ Sáu tuần sẽ bắt đầu ."
Trương Hồng Châu vốn dĩ chỉ định đến ứng tuyển thử công việc , nhưng ngờ đãi ngộ hấp dẫn như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-271.html.]
Chỉ cần việc tám buổi tối thể kiếm hai mươi đồng, mà mỗi buổi tối thời gian việc còn tới tám giờ, chỉ kéo dài năm, sáu tiếng mà thôi.
"Được."
Quản lý Trần kẽ gật đầu, tỏ vẻ đồng ý, Trương Hồng Châu như trút gánh nặng xoay rời .
Cô thầm cảm thấy may mắn khi cuối cùng bản cũng tìm một công việc định và đáng tin cậy như , thể giúp cô yên tâm sống và học tập.
Thời gian thấm thoát trôi qua, đến tối thứ Sáu, khi đèn đường lên, ánh đèn neon rực rỡ chiếu sáng.
Trương Hồng Châu đến cửa phòng khiêu vũ tên "Đêm Mộng Mơ" như hẹn.
Giờ phút cô cảm thấy chút căng thẳng, nhưng phần lớn là sự chờ mong và phấn khích.
Sau khi bước phòng khiêu vũ, Trương Hồng Châu liếc mắt một cái liền thấy quản lý Trần cách đó xa.
Bên cạnh ông là một phụ nữ, mặc một chiếc váy dài bó sát, dáng uyển chuyển thướt tha.
Nhìn qua vẻ ba mươi tuổi, tỏa một vẻ quyến rũ, trưởng thành.
Quản lý Trần thấy Trương Hồng Châu đến, mỉm tiến gần : "Tiểu Trương , đến đây, giới thiệu với cô một chút. Đây là chị Phượng. Sau cô sẽ hướng dẫn cô về công việc cụ thể và các quy trình. Cô lời cô , cố gắng nhé."
Sau khi chào hỏi ngắn gọn vài câu, quản lý Trần chính thức giới thiệu Trương Hồng Châu với chị Phượng, đó rời , để hai họ ở với .
Đối diện với chị Phượng khí chất mạnh mẽ , Trương Hồng Châu dám chút sơ suất nào, vội vàng cúi chào ân cần thăm hỏi: "Chào chị Phượng!"
Chị Phượng khẽ cong ngón tay sơn màu đỏ rực, nhẹ nhàng : "Đi theo ~"
Rồi chị Phượng lưng bước về phía , hiệu cho Trương Hồng Châu theo .
Trương Hồng Châu thấy , vội vã bước theo .