Chị Phượng mỉm , dẫn cô qua đại sảnh rộng rãi và sáng sủa, tiến khu vực nghỉ ngơi phía .
Nơi bài trí đơn giản nhưng thoại mái. nhiều bàn ghế để nghỉ ngơi một chút.
Bên cạnh còn một đồ trang điểm để tiện cho việc trang điểm chính trang .
Đi sâu bên trong, thể thấy một hàng quần áo đủ loại kiểu dáng sắp xếp gọn gàng.
Chị Phượng dừng , đầu với cô: "Tiểu Trương , chọn một bộ quần áo phù hợp với cô ."
Trương Hồng Châu chút căng thẳng bước đến giá treo quần áo, cẩn thận xem xét từng bộ đồ.
Cuối cùng, cô chọn một chiếc váy liền màu hồng nhạt với kiểu dáng khá chuẩn mực, phòng đồ.
Khi cô xuất hiện trở mặt chị Phượng, chị Phượng tỉ mỉ hướng dẫn cô đánh chút phấn nền, thoa son để tăng thêm khí sắc.
Trương Hồng Châu chăm chú theo chỉ dẫn, từng bước thiện vẻ ngoài của .
Sau khi thứ chỉnh chu, chị Phượng cẩn thận quan sát cô.
Mỉm tán thưởng và gật đầu khen ngợi: "Ừm, đúng là vì lụa, ăn mặc thế trông cô thật sự xinh hơn hẳn. Nhớ kỹ nhé, mỗi đều lựa chọn trang phục kỹ lưỡng, trang điểm nhẹ nhàng, thể hiện khía cạnh mà bản nhất."
Sau đó, chị Phượng tiếp tục : "Quần áo mặc xong khi tan để trong thùng , sẽ phụ trách mang giặt. Bây giờ thì theo ."
Chị Phượng dứt lời, liền dẫn Trương Hồng Châu tiến đến phía sảnh. Bọn họ đến mặt một nhóm khách mới đến.
"Mời họ uống rượu, cố gắng nghĩ biện pháp để bọn họ mua thêm rượu!" Chị Phượng hạ thấp giọng, nhẹ nhàng dặn dò Trương Hồng Châu. Sau đó, chị Phượng nhanh chóng bước giữa nhóm đàn ông.
"Ôi trời, ông chủ Lưu! Lâu lắm ông đến đây! Chắc là công tác xa chứ gì? Chỗ chúng một cô gái mới đến, ông xem thế nào?"
Chị Phượng hiệu cho Trương Hồng Châu gần.
Trương Hồng Châu thấy , vội vàng tiến tới.
Chị Phượng thuận thế kéo cô xuống bên cạnh ông chủ Lưu.
"Ồ? mới tới , thích! Nào, rót cho một ly!"
Ông chủ Lưu từ đến nay thích rủ các cô gái uống rượu, đặc biệt khi đây là mới, ông càng hưng phấn hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toi-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-272.html.]
Trương Hồng Châu khẩn trương nuốt nước miếng, nhưng cũng lấy hết can đảm để đối mặt.
Cô và ông chủ Lưu uống qua từng ly một. Chỉ trong chốc lát, chén rượu thấy đáy, nhưng Trương Hồng Châu vẫn say.
Ông chủ Lưu thấy , liền gọi thêm rượu.
Thực , tửu lượng của Trương Hồng Châu tương đối . Có những lúc ở Phong Thu Loan, cô còn thể uống cùng Nhị Cẩu và cha vài ly.
Tối hôm đó, uống đến cuối cùng, ông chủ Lưu cũng say mèm và tài xế đưa , còn Trương Hồng Châu cũng chút choáng váng.
Tuy nhiên, cô thể để bản chìm đắm trong cơn say, nên vội vã chạy nhà vệ sinh nôn hết rượu , mới thể duy trì chút tỉnh táo.
Đợi đến khi yến hội kết thúc, rời , Trương Hồng Châu trở hậu trường.
Lúc , chị Phượng xuất hiện.
"Cũng khá đấy, Tiểu Trương. Cô xem , hôm nay, chỉ riêng tiền hoa hồng ba đồng đấy! Tiếp tục cố gắng nhé!"
Trương Hồng Châu nhẹ gật đầu đáp .
Hôm nay ông chủ Lưu chỉ gọi rượu loại rẻ, mặc dù cô uống nhiều nhưng vấn đề gì.
Dù , nếu mỗi ngày đều thể kiếm ba đồng như thế , thì thu nhập khá .
Trong hậu trường bảy, tám cô gái độ tuổi tương đương Trương Hồng Châu, ai nấy đều mặt mũi đỏ phừng phừng vì say, trong đó một say đến bất tỉnh nhân sự.
Cũng may là phía phòng cho nghỉ ngơi, nếu ai say khướt nổi, còn thể ở ngủ qua đêm ở đây.
Trương Hồng Châu vẫn quyết định đồ trở về ký túc xá. May đang là cuối tuần, nhà trường vẫn áp dụng lệnh giới nghiêm.
Cô nhẹ nhàng bước phòng ngủ, ý định tắm rửa, lập tức ngã ngay xuống giường, nhanh chóng chìm giấc ngủ.
Thời gian thấm thoát trôi qua, chớp mắt một cái trôi qua một năm rưỡi.
Lúc , Vương Tiểu Thanh và Trương Vũ bước giai đoạn cuối của học kỳ hai năm thứ hai.
Nhờ sự nỗ lực ngừng tích góp của cả hai, bọn họ trong tay một khoản tiết kiệm lên đến sáu, bảy mươi vạn.
Vào một buổi sáng nọ, như thường lệ, Vương Tiểu Thanh đến trường, đường cô mua hai chiếc bánh bao nhân thịt nóng hổi để ăn sáng.
Tuy nhiên, điều ngờ tới chính là mới ăn xong hai chiếc bánh bao nhân thịt thơm ngon bao lâu. Cô bắt đầu cảm thấy dày cuồn cuộn lên, khó chịu vô cùng, giống như thể thứ gì đó đang cuồng bên trong dày. Cô vội vàng chạy tới nhà vệ sinh ở gần đó, nôn mửa ngừng.