Tổng Giám Đốc, Vợ Ngài Là Vị Sếp Bí Ẩn - Chương 277: Sao Có Thể Như Vậy Được?

Cập nhật lúc: 2025-07-28 16:21:11
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hạ Tuyết thể chịu đựng nữa. Cô bực bội đến nỗi nhịn mà gõ cửa nữa. Trong lòng cầu trời khấn phật.

Cao Lăng lo lắng Hạ Tuyết. Thấy cửa vẫn phản ứng gì, tim cô như nhảy lên tận cổ họng.

Hạ Tuyết dùng sức đẩy cửa . Thì cửa hề khóa.

Cửa trống .

Hạ Tuyết sững sờ. Cô căn phòng trống với vẻ khó tin.

Một thoáng bối rối thoáng qua trong mắt Hạ Tuyết. Cô mở tất cả cửa phòng, nhưng vẫn trống . Không ai ở đó.

Mọi căn phòng trống với vẻ bối rối hiện rõ khuôn mặt.

Vương Huyên cố gắng nhịn . Cô ngẩng đầu Hạ Tuyết, tò mò hỏi.

- Lạ thật. Vừa Đông Hoa đang chơi vĩ cầm trong phòng. thể ông ?

Đầu óc Cao Lăng cuồng. Ánh mắt cô rơi mặt Kiều Niên.

Dĩ nhiên, cô tin một tự học thể chơi vĩ cầm đến . Cô bước lên, lớn tiếng hỏi Kiều Niên.

- Kiều Niên, cô ý đồ gì?

Những khác thấy lời Cao Lăng, đều hoang mang. Ánh mắt họ dừng ở Cao Lăng và Kiều Niên.

Thấy đều sang, Cao Lăng tức giận .

- Kiều Niên, thừa nhận . Cô mở bản violin thu âm bài Nhớ của Đông Hoa ? Cô khiến chúng nghĩ rằng Đông Hoa đang ở trong phòng tập ? Cô lừa chúng . Làm ý nghĩa gì ?

Ánh mắt đều đổ dồn về phía Kiều Niên, ánh mắt đầy vẻ khó hiểu.

Nghe Cao Lăng , Hạ Tuyết nhớ vẻ mặt ngốc nghếch của khi gõ cửa từng phòng một. Cô khỏi nhíu mày. Tuy nhiên, mặt , cô vẫn cố gắng kìm nén cơn giận.

- Bạn học Kiều Niên, đều mong gặp Đông Hoa . Hành động của thất vọng. Xin đừng thế nữa. Mọi sẽ buồn đấy.

- Haiz, cứ tưởng sẽ gặp Đông Hoa chứ!

- Chính xác, chính xác. Không ngờ chỉ là trò hề.

- Đi thôi. Nghĩ kỹ thì cũng Đông Hoa sẽ đến phòng tập của chúng . Chúng đừng mơ mộng hão huyền nữa!

...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-277-sao-co-the-nhu-vay-duoc.html.]

Khi Kiều Niên thấy , cô khẽ nhướn mày. Ánh mắt lạnh lùng, từng chữ rõ ràng.

- Cao Lăng, ai với cô là mở đĩa nhạc của Đông Hoa ?

Cao Lăng thấy câu hỏi của Kiều Niên, khẩy khinh bỉ. Cô mỉa mai .

- Không ? Vậy là cô kéo dây đàn ? Nói dối mà cũng chớp mắt. Cô thậm chí còn cách bản nháp khi khoe khoang. Ai mà tin cô chứ?

Những khác tò mò đánh giá Kiều Niên. Họ nhận Kiều Niên đang cõng một cây vĩ cầm lưng. Nhìn dáng vẻ , chắc chắn cô đến đây để luyện tập.

Lúc , bắt đầu do dự. Trong thoáng chốc, họ Kiều Niên mở một bản thu âm, là Kiều Niên chơi bản nhạc của Đông Hoa .

Vương Huyên bên cạnh .

- Nếu đến bài “Nhớ”, thì hẳn là Kiều Niên chơi . Dạo gần đây cô dạy chơi bài .

Cao Lăng nhớ buổi sáng Kiều Niên giải thích bản nhạc cho Vương Huyên.

Chẳng lẽ chơi bài đó thật sự là Kiều Niên ?

Tuy nhiên, Cao Lăng nhanh chóng gạt bỏ suy nghĩ . Cô tin rằng Kiều Niên chính là chơi bài hát đó. Dù thì, bài hát giống hệt bản gốc của Đông Hoa .

- Ha ha ha. - Cao Lăng phá lên.

sang và hỏi.

- Mọi tin bản nhạc là do Kiều Niên chơi ? tin!

Không ai gì. Thay đó, họ Kiều Niên với vẻ ngạc nhiên.

- Cô thật sự thể chơi một giai điệu như ?

- . Nghe là sinh viên mới.

- Sinh viên mới bây giờ thật sự thể chơi một giai điệu như ? Thật sự tuyệt vời đến ?

- Cô cõng một cây vĩ cầm lưng. Hình như đúng là cô .

- Các nghĩ cô mở nhạc ?

- Sao thế ? Cô vì mục đích gì?

Cao Lăng , mắt sáng lên. Cô .

- Cô Đông Hoa rằng chị Hạ Tuyết chơi đàn vĩ cầm giỏi, nên cố ý đến đây để thu hút sự chú ý của Cao và thế chị Hạ Tuyết nhạc công nữ của Đông Hoa .

Loading...