Cao Lăng Kiều Niên , cô há hốc mồm, dám thêm gì nữa. Cô Kiều Niên thật lòng.
Kiều Niên cúp máy, đặt điện thoại sang một bên. Nụ mặt cô nhạt .
Vương Huyên bên cạnh. Cô hết những gì Kiều Niên qua điện thoại . Cô Kiều Niên với vẻ khó tin.
- Tớ từng thấy ai trơ trẽn như Cao Lăng.
- Tớ cũng từng thấy. - Kiều Niên thành thật .
- Liệu cô tiếp tục gây rối ? - Vương Huyên ngẩng đầu Kiều Niên.
Kiều Niên khẽ lắc đầu, nhíu mày.
- Tớ , nhưng tớ tin chắc cô sẽ phiền tớ nữa!
Vương Huyên thở phào nhẹ nhõm, gật đầu.
- Vậy thì !
Ở cửa sân vận động.
Cao Lăng một bên, những đang tiến hội trường với vẻ ghen tị. Sắc mặt cô tối sầm .
Xem cô sẽ bao giờ cơ hội tham dự buổi hòa nhạc của Đông Hoa nữa.
Cô thế giới bỏ rơi. Trường học cũng cho phép cô bước chân giới âm nhạc. Giấc mơ âm nhạc của cô kết thúc đột ngột.
Nghĩ đến đây, Cao Lăng cảm thấy thật tồi tệ. Ánh mắt cô trở nên vô hồn, nước mắt trào .
Cô hiểu tại xui xẻo đến .
Rõ ràng cô chẳng gì sai cả.
Ban đầu, cô chỉ tin tưởng Diệp Nhiên. Sau đó, cô chỉ giúp Hạ Tuyết định địa vị. Đó là lý do tại cô cứ nhắm Kiều Niên.
cô bao giờ ngờ Kiều Niên là một nhân vật lớn thực sự.
Nếu ngay từ đầu, cô về phía Kiều Niên, bảo vệ cô hết mực, lẽ giờ cô thể .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-327-tu-choi.html.]
Tuy nhiên, tất cả chỉ là giả định.
- Nhìn kìa, đó là Cao Lăng ?
Giọng của một phụ nữ cắt ngang dòng suy nghĩ của Cao Lăng.
Cao Lăng sang, thấy Diệp Nhiên mặc một bộ đồ đen gợi cảm. Tay cầm gậy bóng chày. Mỉm , cô bước về phía Cao Lăng và một cách mỉa mai.
- Cô giỏi nịnh hót khác ? Sao cô xem hòa nhạc của Đông Hoa ?
Diệp Nhiên cùng vài cô gái du côn và côn đồ. Tóc tai chúng sặc sỡ, rõ ràng là học sinh cá biệt.
Cao Lăng sợ hãi tái mặt. Nỗi sợ dâng trào trong lòng, cô lùi từng bước.
lưng cô chạm tường, lối thoát.
Cao Lăng bất giác rùng , nuốt nước bọt.
- Cô gì?
- gì ? - Diệp Nhiên nhướng mày, hỏi.
- Ý cô là gì? Cô mất trí nhớ ? Trước đó, khi cô phát hiện vé của là giả, cô cùng Lưu Ngọc và những khác vây đánh . Cô còn thương cả mặt nữa. Cô quên ?
Cao Lăng thấy lời Diệp Nhiên, trong lòng dâng lên nỗi sợ hãi. Cô cố gắng giữ bình tĩnh, .
- Diệp Nhiên, cô suy nghĩ kỹ . Thật , chúng thể hợp tác. Kiều Niên là kẻ hại chúng . Kiều Niên là đối thủ của chúng . Cùng cho ả tàn phế, ?
- Đừng lo, các sẽ thoát . đợi Kiều Niên, ngờ cô đến . - Diệp Nhiên khoanh tay Cao Lăng.
- ngờ cô cũng đuổi học. Vì chuyện cũ, nhắc nhở cô một câu. Bố nhiều mối quan hệ, nhưng vì Kiều Niên là hiệu trưởng trường An nên chẳng trường nào nhận học cả. chỉ thể là sẽ học nghề! Mặt mũi lũ đàn bà độc ác các hỏng hết . Đời đến đây là hết. sẽ bao giờ tha cho các !
Vừa , Diệp Nhiên tiến gần Cao Lăng.
Cao Lăng Diệp Nhiên, chân run rẩy. Cô hét lên.
- Đừng gì dại dột. Đây là khu trung tâm. Nếu cô dám gì dại dột, sẽ tù!
- Ngồi tù thì gì sợ? Tương lai tiêu tan . Sao còn sợ tù? - Diệp Nhiên Cao Lăng với vẻ thích thú. Rồi cô với những xung quanh.
- Đi, lột đồ cô đánh thật mạnh. Ai đánh cô mạnh thì thưởng 100.000 tệ.