Diệp Nhiên giơ gậy bóng chày lên Cao Lăng. Cô định đánh cô nữa thì thấy chân Cao Lăng co giật vài cái. Chẳng mấy chốc, phản ứng gì.
Thấy , Diệp Nhiên đánh cô nữa. Thay đó, cô đá vai Cao Lăng và chế giễu.
- Này, cô giả vờ chết? còn bắt đầu mà!
Cao Lăng bất động mặt đất.
Những khác đều tái mét vì sợ hãi.
Trong đám đông, sợ hãi hỏi.
- Cô ... cô c.h.ế.t ?
Sự bất an và sợ hãi bao trùm tất cả .
Một tên côn đồ to gan tiến gần Cao Lăng và đặt tay lên mũi cô. Cô ngã xuống đất trong cơn hoảng loạn, trong hoảng loạn.
- Cô ... cô c.h.ế.t . Cô c.h.ế.t thật ...
Khi Diệp Nhiên thấy , tâm trí đang rối bời của cô lập tức trở nên tỉnh táo. Lúc cô mới nhận mặt đất là Kiều Niên, mà là Cao Lăng.
Hơi thở của Diệp Nhiên dồn dập, cây gậy bóng chày trong tay rơi xuống đất. Cô sợ đến mức mặt tái mét.
Cao Lăng cũng đáng chết!
Đồ nịnh hót!
Lúc , trong sân vận động.
Tay cầm vĩ cầm, Kiều Niên bình thản bước về phía tấm màn. Người tấm màn chính là Lục Niên. Cô đầu , thấy Lục Niên cách đó xa.
Lục Niên bên cạnh đàn piano như một vị hoàng tử. Anh đặt đôi bàn tay thon dài lên đàn và khẽ chuyển động, như những con sóng nhẹ nhàng buổi sáng.
Anh nheo mắt, tận hưởng cảm giác mà sân khấu mang .
Lúc , cả thế giới của Kiều Niên như bừng sáng.
Lục Niên còn vẻ lười biếng như thường lệ nữa. Thay đó, trông thật bình tĩnh.
Bỗng nhiên, Lục Niên mở mắt. Đôi mắt phượng tuyệt của sáng lên. Anh sang Kiều Niên và khẽ gật đầu.
Kiều Niên hiểu ý. Cô dậy, cúi chào khán giả.
Hôm nay cô búi tóc cao, để lộ đường nét khuôn mặt xinh . Đôi mắt như hồ ly đang mỉm . Dưới ánh sáng của chiếc váy trắng, cô toát lên vẻ thuần khiết, quyến rũ, khiến thể rời mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-329-chet.html.]
Lúc , cả hội trường như bùng nổ.
- Trời ơi, cô chính là Kiều Niên trong truyền thuyết ?
- Hình như là .
- Nghe cô là một cô gái quê mùa!
- Trông cô chẳng vẻ gì quê mùa cả. Hình như nông thôn vẫn là nhất. Không khí trong lành, tính tình giản dị. Khí chất cũng nữa!
- Nghe cô còn là hiệu trưởng trường An.
- Được Đông Hoa chọn, chắc hẳn cô gì đó nổi bật!
- Tự nhiên mong chờ màn trình diễn của cô .
- Không cô hơn nữ nhạc công công bố đó nhỉ!
- Cô còn trẻ mà thể đây bình thản như . Thật đáng khen ngợi!
...
Khi Kiều Niên , lòng cô ấm áp lạ thường.
Đây là những hâm mộ chân chính của Đông Hoa . Họ học thức xuất chúng!
lúc , tiếng đàn piano vang lên. Kiều Niên cầm cây đàn violin tay, nhắm mắt . Cô theo nhịp điệu của Đông Hoa , tận hưởng vẻ của âm nhạc.
Mọi đều nhắm mắt thưởng thức âm nhạc. Họ cảm thấy như trở về tuổi thơ. Rồi họ thấy đang bận rộn xây dựng sự nghiệp. Rồi họ thấy xuất chúng.
Đẹp đẽ và êm dịu như nước.
Hơn nữa, tiếng đàn violin kết hợp với âm nhạc piano thật sự khiến nín thở!
Khi bài hát kết thúc, đều vỗ tay reo hò.
- Trời ơi, cô đúng là báu vật. Cô thật sự .
- Còn trẻ mà năng lực như , cô đúng là bản của Đông Hoa !
- Âm nhạc của cô phong cách riêng, nhưng hề phá vỡ âm nhạc của Đông Hoa chỉ để khoe khoang phong cách của .
- Trời ơi, đây? Mình thực sự thấy hai xứng đôi. Mình bệnh ?
- Không, cũng thấy họ là một cặp!