- Phải. - Lý Khôn đáp một cách thờ ơ.
Ánh mắt Tần Đông Kiều Niên. Dáng vẻ Kiều Niên thanh tú, khí chất cao quý. Dù thế nào, cô vẫn là một đứa trẻ ngoan ngoãn.
Nghĩ , Tần Đông gật đầu .
- Mẹ tin khả năng đánh giá của con. Nếu con bé lọt mắt con, chắc chắn là . Sau tiệc, sẽ bàn bạc với bố con. Đến lúc đó, chúng sẽ đến nhà họ Kiều cầu hôn!
Lý Khôn thấy lời Tần Đông, vội vàng .
- Mẹ, cần vội. Con tự lo .
Tần Đông thấy lời Lý Khôn, khóe môi bà nở một nụ nhẹ. Xem con trai bà quan tâm đến cô bé . Vì , bà mỉm .
- Được.
Cố Châu cách Tần Đông và Lý Khôn xa, hết lời hai con . Ánh mắt tối sầm , lạnh lùng đó.
Chỉ vài giây , Kiều Niên bước tới. Cô ngang qua Cố Châu, đang định bước tới thì thấy Cố Châu .
- Bác sĩ Kiều, đau đầu!
Nghe thấy lời Cố Châu , Kiều Niên lập tức trở nên lo lắng. Cô vội vàng bước tới nắm lấy tay Cố Châu, vội vàng bắt mạch cho .
Kiều Niên nhíu mày, hỏi.
- Sao tự nhiên đau đầu? Anh khỏe ?
Hành động của Cố Châu và Kiều Niên thu hút sự chú ý của xung quanh, đặc biệt là Tưởng Nguyệt.
Tưởng Nguyệt nhíu mày.
Anh Cố Châu rõ ràng ghét phụ nữ, thích tiếp xúc thể với bất kỳ phụ nữ nào, nhưng Cố Châu tỏ bình thường mặt Kiều Niên.
Ánh mắt Tưởng Nguyệt rơi tay Kiều Niên đang nắm lấy tay Cố Châu. Cô cắn môi, ánh mắt thoáng qua vẻ đau đớn.
Hai dường như ngầm hiểu . Động tác của họ thật quen thuộc và tự nhiên.
Tần Lục bên cạnh nghiến răng nghiến lợi, hận thể chặt đứt tay Kiều Niên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-355-dau-dau-qua.html.]
Lý Khôn Kiều Niên với vẻ ngưỡng mộ.
Ai cũng bệnh tình của Cố Châu nghiêm trọng, nhưng trong cảnh , Kiều Niên vẫn nguyện ý chữa trị cho Cố Châu. Điều đủ chứng minh Kiều Niên tự tin. Hơn nữa, cô còn là một can đảm và tỉ mỉ.
Lông mày Kiều Niên nhíu chặt hơn. Ánh mắt thoáng qua vẻ lo lắng. Cô bắt mạch cho Cố Châu nhiều , nhưng cảm thấy bình thường. Không gì bất thường.
Kiều Niên giơ tay lên, vuốt trán Cố Châu. Sau khi xác nhận còn sốt, cô mắt Cố Châu, ân cần hỏi.
- Còn đau ?
Trong vô thức, Kiều Niên bắt gặp ánh mắt sâu thẳm của Cố Châu. Cô cảm thấy linh hồn như hút .
Hơi thở của Kiều Niên dồn dập.
Cô Châu Kiều Niên bằng ánh mắt nóng bỏng. Giọng khàn khàn.
- Không còn đau nữa.
Kiều Niên vội vàng rụt tay . Cô cảm thấy ánh mắt của Cố Châu nóng. Cô tránh ánh mắt , .
- Miễn là đau.
Không hiểu , cô cảm thấy hôm nay Cố Châu chút kỳ lạ.
Tần Lục bên cạnh Kiều Niên chạm tay Cố Châu. Rồi thấy Kiều Niên vuốt trán Cố Chu. Trong cơn tức giận, cô khẽ mắng.
- Thật vô đạo đức. Một cô gái trẻ mà sờ đàn ông, thật vô liêm sỉ!
Tưởng Nguyệt thấy lời Tần Lục , lạnh lùng liếc cô . Cô gì, nhưng ánh mắt cũng .
Kiều Niên cũng rụt tay . Tuy nhiên, cô lo lắng Cố Châu sẽ tái phát bệnh, nên cạnh .
- Anh. - Một giọng dịu dàng vang lên.
Mọi . Mắt họ sáng lên. Tất cả đều sững sờ.
Là Tống Vũ.
Mái tóc mềm mại của Tống Vũ buông xuống vai. Khi cô bước , bước chân như thác đổ. Sự tự tin toát từ cô khiến đều ngoái .
Cô mặc một chiếc váy dài màu trắng. Dưới ánh đèn, cô như bao phủ bởi một lớp ánh sáng dịu nhẹ, tựa như một nàng tiên từ trời giáng xuống.