Tổng hợp mẩu truyện ngắn trên zhihu - 3. Bạn bị bố mẹ đánh thê thảm nhất vì chuyện gì? (3)
Cập nhật lúc: 2025-04-05 06:00:45
Lượt xem: 125
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong buổi tiệc, thấy hai họ đang huyên thuyên khoe khoang, mặt đầy tự mãn, từ nhỏ ngoan, đánh thế nào cũng cả.
Tất cả cũng chỉ là vì cho con.
Không đánh thì liệu nó học giỏi thế ?
Con nhà trò, đánh đến nửa sống nửa c. h.ết thì là như gì, đánh cũng giận.
bên cạnh lạnh lùng buột miệng: “Bị đánh cũng giận thì chỉ chó hoặc xác c. h.ế.t thôi.”
Câu đó họ hình. Nếu là đây, mà dám chen lúc họ đang , chắc chắn cái bạt tai bay thẳng mặt .
Thực lúc đó còn mong họ đánh , nhưng họ tay, chỉ gượng chuyện.
Bác thấy khí , vội vàng : “Ăn , ăn .”
Bà nội cũng xoa đầu , : “Ngoan, lời.”
hiểu ý họ, cúi đầu tiếp tục ăn.
Ăn xong, họ dẫn mua điện thoại.
chọn một cái giá tám trăm tệ, bố nhăn mặt : “Đắt quá, cái nào rẻ hơn , cần gì loại , chẳng chỉ để gọi điện thôi .”
Bác : “Cứ lấy cái , để bác trả tiền.”
Bố vội : “Không cần, cần.”
Lúc thanh toán, ông trả tiền với giọng đầy cảm khái: “Con xem, tất cả đều là vì con đấy. Cái điện thoại như , học hành cho , còn thi nghiên cứu sinh nữa, nếu thì xứng với bố?”
Ngân hà lấp lánh
Lên đại học, tiền sinh hoạt mỗi tháng là tám trăm tệ (Khoảng 2 triệu 8 VNĐ) .
Họ với : “Mỗi ngày hai mươi tệ là đủ ăn , còn dư dả nữa là khác, hai trăm tệ còn để mua băng vệ sinh với đồ dùng cá nhân, chắc chắn đủ.”
: “Được.”
Sau đó, từ tháng thứ hai bắt đầu tìm việc thêm.
Gia sư, phát tờ rơi, xếp hàng cho tiệm sữa, bưng đồ ở quán lẩu.
Vì thể trạng yếu, những việc quá vất vả nổi, xếp hàng lâu cũng chịu , bưng đồ ăn thì càng khỏi .
Lúc đó gầy quá, sức khỏe .
Kỳ nghỉ đông về nhà, bà nội : “Ngoan, giờ dưỡng , tay thịt , như , sờ chỉ là xương.”
Bố lập tức : “Tất nhiên , mỗi tháng tám trăm tệ cơ mà.”
Bác cứ hỏi đủ tiền tiêu , : “Đủ ạ.”
Anh trai : “Tám trăm chắc đủ .”
Bố : “Mày học đại học thì gì, sinh viên đại học tốn tiền, cơm căng tin rẻ rề.”
Anh : “Cháu hỏi , một tháng ít nhất cũng tốn 1200 tệ.”
Bố : “Toàn tiêu linh tinh, chẳng chịu học hành gì cả.”
Bác sang hỏi : “Có đủ ?”
: “Thật sự là đủ .”
Bố lấy cái vẻ đắc ý đó, : “Con gái giống mấy đứa , nó hiểu bố dễ dàng gì, nó điều.”
đáp , cũng chẳng để ý đến ông .
Bố chuyện với bác , mặt mày hớn hở khoe khoang, lo sẵn đường cho , khi nghiệp sẽ nhờ đưa dạy ở trường cấp ba, giáo viên kiếm lắm, mỗi tháng nhận quà cáp cũng vài ngàn, còn thể mở lớp dạy thêm ở nhà, sẽ kiếm bao nhiêu tiền.
Lên năm tư, dành dụm hơn hai vạn tệ ( 70 triệu VNĐ), tìm một công việc ở Tô Châu.
Cứ thế mà ở luôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-hop-mau-truyen-ngan-tren-zhihu/3-ban-bi-bo-me-danh-the-tham-nhat-vi-chuyen-gi-3.html.]
Họ về quê thi công chức, giả vờ thấy.
Năm 2020, nghỉ sớm, về nhà sớm, kết quả họ lải nhải chuyện con nhà thi đậu công chức, con nhà trở thành giáo viên.
: “Con thi, đừng phiền con nữa.”
Mẹ nổi giận, tát một cái : “Giờ mày giỏi ? Tao cho mày , tao đánh c. h.ế.t mày cũng !”
cầm cái cốc bàn ném thẳng bà .
Chỉ tiếc là trúng.
Bố nổi trận lôi đình, hét lên: “Mày sống nữa hả? Không sống nữa hả?” định lấy thắt lưng đánh .
chịu thua, tiếp tục cầm cốc ném về phía họ, ném gào lên: “Ông thử đánh xem!”
Bác ở bên cũng hoảng, hét lên: “Chú cái gì đấy?” hét chạy can bố , sang hét lớn gọi chị kéo ngoài.
Anh trai và chị gái vội chạy tới giữ , hai kéo một khỏi nhà.
Họ chở phố, chị bên cứ lẩm bẩm mãi: “Sao em như thế … Em điên …”
Chị : “Bố đối xử với em tệ thế nào thì cũng vẫn là bố em, em thể tay như ?”
Anh thì cứ thở dài liên tục, quá bốc đồng.
đưa cho họ năm nghìn tệ, đợi bà nội về nhà thì nhờ họ chuyển cho bà, còn thì bắt taxi từ phố thẳng đến bến xe, về Tô Châu.
Hai ngày , bà nội gọi điện cho , giọng nghẹn ngào: “Con ơi, Tết về nhà , bà nhớ con.”
lau nước mắt : “Con về nữa .”
Bà nội bên đầu dây bên .
Cuối cùng, vẫn về kịp Tết. nỡ xa bà.
Về đến nhà, hầu như chuyện gì với họ.
Tối ngủ cũng ngủ cùng bà nội.
Họ cuối cùng cũng hiểu một điều: lớn , thể đánh là đánh như hồi nữa.
Năm 2021, khi bà nội qua đời, bao giờ về nữa.
Mỗi năm gửi cho bác hai vạn tệ, coi như tiền phụng dưỡng gửi về.
Cuộc sống cứ thế trôi qua vài năm.
Cho đến gần đây họ tìm đến chỗ , mắng đuổi .
Đó chính là cuộc đời suốt hai mươi tám năm qua của .
thật lòng cảm ơn nhiều xa lạ quan tâm và gửi lời chúc cho những ngày qua.
Có quá nhiều tin nhắn riêng nên thể trả lời hết, nhưng thật sự, thật sự ơn .
Đồng thời, cũng mong một bụng đừng tiếp tục giảng đạo lý với , rằng nên tha thứ cho bố , nên xin họ, nên về gia đình gì gì đó.
Các bạn thật sự , nhưng thì độc ác, bất hiếu, những bất hiếu mà còn lạnh lùng vô cảm.
bất kỳ đạo lý nào nữa, bạn một vạn cũng bằng tự cởi hết quần áo giữa đường mười phút.
Những lương thiện và hiếu thảo như các bạn, cớ gì đến khuyên nhủ một con sói mắt trắng độc ác như ? Cứ để tự sinh tự diệt là .
Lòng của các bạn nên để dành cho việc khác.
Ví dụ như hòa bình thế giới.
Nếu như thật sự ích.
_______________
Đọc xong mẩu chuyện hãy bình luận chia sẻ những gì bạn trải qua ở bên nhé.