Tổng hợp mẩu truyện ngắn trên zhihu - 37. Nếu đã biết trước sẽ chia ly, vậy bên nhau còn có ý nghĩa gì?

Cập nhật lúc: 2025-04-07 14:57:53
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

(...)

Ý nghĩa của tình yêu đối với chúng là gì?

Ngoài những thứ thực tế như gia cảnh, vật chất, hứa hẹn bên trọn đời, nghĩ còn nhiều hơn thế. Chẳng hạn như chúng gặp gỡ, quen , cùng hiểu rõ về , cùng trở thành những phiên bản hơn, mang trong dáng vẻ của , tiếp tục khám phá thế giới.

Lý do để chia xa, hoặc do mẫu thuẫn, hoặc do hiện thực. họ đều từng sống, từng yêu một cách cuông nhiệt như thế.

Bạn yêu một , bạn bạn và những dự định khác , bạn gia đình hai bên cách, bạn cũng hẳn sẽ mặt trong tương lai của . nếu cứ mà buông tay, cứ mà mặc kệ cảm xúc của cả hai dành cho , há chẳng là chuyện đáng tiếc ?

Hai bạn thể hẹn hò, dùng bữa cùng , cùng xem phim, cùng tay đường về nhà.

Hai bạn thể cùng nuôi một chú cún, hết lòng yêu thương nó, cùng san sẻ nỗi đau khi nó .

Hai bạn thể cùng tới nhiều thành phố khác , lưu giữ những ký ức ở mỗi một nơi.

Ngân hà lấp lánh

Trước khi lựa chọn chia xa, hai bạn thể ôm lấy , với rằng: " yêu , dám bên , dù cho dám chắc về tương lai phía ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-hop-mau-truyen-ngan-tren-zhihu/37-neu-da-biet-truoc-se-chia-ly-vay-ben-nhau-con-co-y-nghia-gi.html.]

Đời ngắn ngủi, chỉ vài chục năm, những gì , đến cuối cùng cũng tan thành khói bụi.

Nghĩ kĩ thì, hình như kết cục của đời đều là hư vô, nhỉ?

, dù kết quả , chúng cũng từ bỏ cuộc sống.

Chúng vẫn ăn những món ăn ngon, tới những nơi mới, nỗ lực đấu tranh vì ước mơ, vẫn luôn yêu một cách cuồng nhiệt.

đời ngắn ngủi, nên chúng mới càng trân quý.

Vì cuộc đời mỗi đều một kết cục nhất định, chúng mới trân trọng mỗi chúng gặp.

Thế nên, nếu đời ngắn ngủi, trân trọng mặt, đừng bỏ lỡ.

(...)

_______________

 

Loading...