Tổng hợp mẩu truyện ngắn trên zhihu - 89. Tổng hợp trích đoạn hay trong Thiên Quan Tứ Phúc (4)

Cập nhật lúc: 2025-07-06 11:53:36
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

[Trích đoạn 120 – Vinh quang vô tận là ngươi, rơi xuống bụi trần cũng là ngươi]

Hoa Thành : “Thật ? Vậy cảm ơn ca ca khen nhé.”

Tạ Liên : “Thật mà. Bất luận nghề mộc nấu ăn, từng gặp nào khéo hơn cả. Vị quý nhân cành vàng lá ngọc đúng là phước duyên tu mấy đời.”

Khi lời , Tạ Liên vẻ chuyên tâm ăn thỏ, nhưng tiếng động bên chỗ Hoa Thành. Hồi lâu mới Hoa Thành điềm nhiên đáp: “Gặp mới là phước duyên tu mấy đời của .”

“……”

Tạ Liên nhận lấy, ngẩn ngơ chốc lát vẫn dằn , hỏi: “Tam Lang, rốt cuộc vị quý nhân đó là nhân vật thế nào ? Sao theo đuổi ?”

Tạ Liên thật lòng cho rằng, nếu Hoa Thành nào, đời tuyệt đối ai thể ngăn cản thế công của . Hôm đó Hoa Thành vẫn theo đuổi , Tạ Liên khỏi cảm thấy phiền muộn, lòng bỗng nảy sinh cảm xúc lạ thường với nửa xứng đôi của vị Quỷ vương , đại khái cảm thấy đối phương mắt tí nào, hoặc sống trong phúc mà chẳng phúc. Hoa Thành đáp: “Nói sợ ca ca chê. Ta dám.”

Không xuất phát từ lòng bênh vực kẻ yếu sợ Hoa Thành tự ti, Tạ Liên nghiêm túc : “Đệ gì mà dám? Đệ là Quỷ vương cấp Tuyệt, Huyết Vũ Thám Hoa cơ mà.”

Hoa Thành ha ha: “Quỷ vương chó má gì chứ, nếu thật sự lợi hại như thế, mấy trăm năm chẳng treo lên đánh mà gì, ha ha ha ha…”

Tạ Liên : “Ầy, thể , chẳng ai ai cũng trải qua luyện như thế …” Nói xong sực nhớ năm đó khi phi thăng, hình như từng trải qua giai đoạn treo lên đánh, bèn ho nhẹ một tiếng. Hoa Thành : “Huynh thấy dáng vẻ thảm hại nhất của .”

Tạ Liên : “Vậy hâm mộ lắm đó.”

Nghe y , Hoa Thành đưa mắt sang. Tạ Liên ăn nữa, ôn tồn : “Cách nghĩ của … xem như cũng hiểu .”

Dừng một lát, y tiếp: “Ta cũng từng một đoạn thời gian sống như ý, lúc đó thường nghĩ, nếu thấy dáng vẻ lăn lộn bùn lầy đất nhão, bò cũng chẳng bò dậy nổi, mà vẫn thể yêu thì quá. liệu như chăng, cũng dám để khác thấy.”

“Có điều nếu là mà Tam Lang ngưỡng vọng, nghĩ rằng cho dù thấy dáng vẻ thảm hại nhất của , đó cũng sẽ những lời như ồ, tên cũng xoàng xĩnh thôi.”

Y trầm ngâm : “Với , vinh quang vô hạn là ngươi, ngã xuống bụi trần cũng là ngươi. Quan trọng vẫn là ‘ngươi’, mà ngươi ‘như thế nào’.”

“Ta, … quý mến Tam Lang, vì thế hiểu rõ thứ về . Bởi thấy hâm mộ lắm, thấy như thế từ sớm , đây là duyên phận khả ngộ bất khả cầu. Mà duyên phận thể nối dài , ba phần ý trời, bảy phần nhờ dũng khí.”

Đống lửa cháy lách tách, qua thật lâu, hai ai gì nữa. Tạ Liên ho nhẹ một tiếng, day day ấn đường: “Có nhiều quá , ngại quá.”

Hoa Thành đáp: “Không . Huynh , đúng.”

—————————————————————

[Trích đoạn 125 – Thù hận dựng thành Hắc Thủy, tình si sinh Huyết Vũ]

“Chẳng ai hiểu lòng đang nghĩ gì” —— Tạ Liên chợt nhớ , đây cũng là lời bình mà nhiều thần quan Thượng thiên đình thường dùng để đánh giá Huyết Vũ Thám Hoa.

Hắc Thủy Trầm Chu c.h.é.m g.i.ế.c bước từ vạn quỷ trong núi Đồng Lô, Huyết Vũ Thám Hoa cũng tương tự. Một Hạ Huyền nín nhịn ngần năm, chắc gì tháng năm mà Hoa Thành nín nhịn một ít hơn .

Điều khiến cho Hắc Thủy Trầm Chu trở thành Hắc Thủy Trầm Chu của hôm nay là thù hận. Vậy Huyết Vũ Thám Hoa thì ?

Điều khiến cho Hoa Thành trở thành Hoa Thành của hôm nay, sẽ là cái gì đây?

——————————————————————-

[Trích đoạn 151 – Vợ hát chồng khen ]

Tạ Liên : “Hiếm khi chúng tới núi Đồng Lô một chuyến, ngoài việc ngăn Quỷ Vương ẩn bên trong, lẽ cũng là thời cơ tìm nguồn cội của nó? Ví dụ như, nó do nào tạo , dùng sức mạnh gì để chống đỡ. Lúc thể một kích phá, nhất lao vĩnh dật, cần lo lắng Quỷ Vương xuất thế nữa.”

Bùi Minh : “Gan ngươi cũng lớn lắm mới dám nảy cái ý nghĩ . mà Hoa thành chủ còn tra , chúng sợ rằng bỏ thời gian còn nhiều hơn. Lúc , Bùi mỗ đề nghị nên như .”

Hoa Thành : “Ta tra là bởi vì tư chất tương đối ngu đần, năng lực hạn, hơn nữa khi đó bận bịu c.h.é.m giết. Nếu như do ca ca tới chủ trì, thì hẳn là .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-hop-mau-truyen-ngan-tren-zhihu/89-tong-hop-trich-doan-hay-trong-thien-quan-tu-phuc-4.html.]

Tạ Liên : “Không . Ta mới là năng lực hạn, Tam Lang bản lãnh so với lớn hơn.”

“…”

Coi bộ là hết vô nổi , nên Bùi Minh đem Bùi Túc ném cho Bán Nguyệt, xoay ngoài, : “Ta vẫn là ngoài hóng mát một chút thì hơn.”

[………..]

Ngắm một trận, Tạ Liên bỗng nhiên : “Các ngươi ngửi ?”

Bùi Minh : “Cái gì?”

Tạ Liên : “Mùi hoa.”

Bùi Minh hồ nghi : “Ngửi đông ngửi tây cũng mùi gì ?”

Tạ Liên nhắm hai mắt trong chốc lát, khẳng định : “Có mà. là mùi hoa.”

Một mùi hoa sâu kín, quỷ dị, trong trẻo. Không là hoa tên gì, cũng phảng phất. Thoắt ẩn thoát hiện, như như .

Bùi Minh cau mày : “Mùi hoa ngửi , ngược là ngửi …”

Lời còn xong, liền cảm giác cái gì nhỏ xuống mặt, tiện tay lau một cái, con ngươi co .

Là máu.

Quỷ Hỏa trong tay Linh Văn cũng nhỏ hai giọt, ngọn lửa nhất thời suy yếu một phần.

Thần sắc nàng càng toát dáng vẻ cảnh giác, chợt ngẩng đầu. Một khắc ——

Mưa m.á.u gió tanh, từ trời rơi xuống!

Bùi Minh treo cao hơn so với Tạ Liên, nhất thời liền mưa m.á.u bất thình lình rơi xuống mặt như thác đổ, đánh cho thành huyết sắc khắp mẩy, ướt như chuột lột, chỉ còn một đôi mắt đen đen trắng trắng, hai mắt trợn tròn. Linh Văn hai tay Quỷ Hỏa sớm đánh tắt , liền lắc trốn tàng cây, tránh để hậu quả như Bùi Minh. Mà Tạ Liên bỗng nhiên cảm giác thấy buộc lưới vỡ, thể thoắt cái rơi xuống. Hắn trung trở , vững vàng rơi xuống đất, vặn trận tinh phong huyết vũ cũng sắp rơi xuống.

Không kịp tránh, Tạ Liên giơ tay áo, đang chuẩn tư thế thể che bao nhiêu bấy nhiêu. mà, lưng một bóng đen ẩn hiện, y một tiếng trầm thấp khẽ khàng.

Trong khí, bỗng nhiên trào một mùi hương quỷ dị bí ẩn, là mùi hoa hương .

Tạ Liên ngẩng mặt, y cảm giác nước mưa rơi xuống, ngược cảm giác cái gì đó cực kỳ nhẹ nhàng, từ đông từ tây mà phất qua mặt y.

Ngân hà lấp lánh

Đưa tay một cái đón lấy, y cúi đầu một chút, nhận thứ lẳng lặng bay xuống lòng bàn tay y là một mảnh cánh hoa nhỏ màu đỏ hồng.

Y nữa ngẩng mặt lên, yên nín thở, cảm thấy khó tin.

Mưa m.á.u đầy trời, cuối cùng hóa thành một cơn mưa hoa nhảy múa tán loạn!

Không cần đoán cũng đến là ai. Tạ Liên nắm năm ngón tay, cầm cánh hoa , thốt lên: “Tam Lang!”

Vừa , liền thấy Linh Văn im lặng tiếng té xuống. Mà tại chỗ kế nàng một bóng tóc đen mặc hồng y, một thiếu niên cao gầy đang khẽ, đó Hoa Thành thì còn ai đây?

Hoa như m.á.u rơi, m.á.u như hoa bay. Gương mặt đó giống hệt khuôn mặt tuấn mỹ linh động y gặp đầu, hai tròng mắt lấp lánh rực rỡ. Hắn chậm rãi đem loan đao thon dài màu bạc thu trong vỏ, trầm giọng : “Điện hạ, trở .”

Tạ Liên đạp nền đất đỏ thắm màu hoa, chậm rãi tới, thấy Hoa Thành đầu vai dính một chút hoa hồng, vốn định thuận tay giúp phất, chợt nhận động tác quá mức mật, đành cưỡng ép kiềm chế , chắp tay lưng, : “Ta chỉ mang đến huyết vũ, mà còn thể hạ xuống phi hoa. Thú vị, thú vị.”

Hoa Thành cũng đến gần , tiện tay phất xuống vài cánh hoa vai y, cũng : “Này là cao hứng lên, hôm nay mới sáng chế chiêu mới. Vốn là như khi giáng xuống một trận huyết vũ, chẳng qua là đột nhiên nghĩ đến ca ca cũng ở đây, thấy sợ trách . Vì vách đá ghìm ngựa, hóa m.á.u thành hoa. Huynh thấy thú vị là .”

—————————————————–

Loading...