[Trích đoạn 207 – Hôn thật thật giả giả, Quỷ vương cam lòng]
Sư Thanh Huyền cũng : “Thái tử điện hạ ngươi định lên ? Đi , cũng sẽ giám sát chỗ , yên tâm !”
Tạ Liên gật đầu, : “Khổ cực các ngươi. ”
Nếu là ngày xưa, Hoa Thành chắc chắn sẽ trả lời “Không ” , ai lúc đây, khoanh tay, than thở: “Ai, quả thật cực khổ. ”
“. . .”
Tạ Liên cảm thấy ngay là ám chỉ cái gì. Sư Thanh Huyền hồn nhiên chút dự cảm, phấn chấn bừng bừng : “ , khi về ngươi nhớ đãi chúng một bữa là . Ta đề nghị mở tiệc ở tửu lầu ngon nhất tại hoàng thành, thế nào? Ha ha ha. . .”
Hắn vẫn nhớ mãi quên bữa tiệc ở tửu lầu ngon nhất tại hoàng thành lúc đó, Tạ Liên thầm nghĩ: “. . . Phong Sư đại nhân đừng nữa, căn bản ý đó . . .”
Ngân hà lấp lánh
Hoa Thành lắc đầu, thả xuống b.í.m tóc san hô đỏ, nhíu mày, tựa như hời hợt : “Nếu như ca ca ở bên cạnh thì . Nghĩ đến ca ca lên trời, để một hiêu quạnh ở phía , thiệt sự cái đó mới khiến cực khổ hơn. ”
Sư Thanh Huyền rốt cuộc cảm thấy chút kỳ quái, nhưng vẫn là nghĩ thông, vẻ mặt tươi : “Huyết Vũ Thám Hoa, lời ngươi thú vị như , còn tưởng rằng ngươi ở đây ý thái tử điện hạ về thượng thiên đình, bỏ ngươi đơn côi chiếc bóng, như vợ chồng cưới xa như , ha ha ha. . .”
“. . .”
Tạ Liên thầm nghĩ: “Ngươi nghĩ sai a, chính là ý ???”
Sư Thanh Huyền ngượng nở nụ hơn nửa ngày, Tạ Liên thực sự nhịn , ho nhẹ một tiếng, : “Phong Sư đại nhân a, ngươi, ngươi ngoài , ngoài một chút ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-hop-mau-truyen-ngan-tren-zhihu/92-tong-hop-trich-doan-hay-trong-thien-quan-tu-phuc-7.html.]
Tạ Liên cách nào khác giải thích, : “Ngươi. . . Ngươi cứ ngoài . Chúng chỉ từ biệt một tí thôi. ”
Sư Thanh Huyền lúc mới bồn chồn mà . Màn sáng bên trong chỉ hai bọn họ, bên thứ ba , Tạ Liên xoay . Hoa Thành còn nhướng một bên lông mi , tựa hồ đang chờ cái gì, hoặc cái gì.
Vì , Tạ Liên kiên trì, đem hai cái tay cứng đờ đặt vai Hoa Thành, bình tĩnh một chút, chợt kề sát , hôn mặt một cái.
Hôn xong, y tật giật mà đầu , thấy ai mới yên tâm thở phào nhẹ nhõm. Ai , một khắc, eo thẳng tắp, Hoa Thành ôm y mà : “Ca ca, là đang cho lệ với ?
Nghe giọng mang vẻ nửa thật nửa giả bất mãn, Tạ Liên cả kinh, vội : “Không !”
Hoa Thành : “Phải ? Lúc tìm tới chỗ để mượn pháp lực cũng như thế . Chẳng lẽ cho mượn pháp lực, cũng chỉ thể nhận lời từ biệt cỡ thôi ?”
“. . .”
Nghĩ như , Tạ Liên cảm thấy hình như là thành ý thật. Giây lát, nhỏ giọng : “. . . Xin . Ta ý đó. ”
Nói xin xong, cư nhiên thực sự càng nghĩ càng thấy đúng là ý đó, trong lòng còi báo động hú lên mãnh liệt, đợi Hoa Thành đáp , hai lời, tự thể hiện, nhảy dựng lên liền mạnh mẽ ôm cổ Hoa Thành mà kề sát tới. Lúc mới hôn nhiệt liệt ở chỗ Hoa Thành mong .
Ai ngờ , tìm đường c.h.ế.t thì mới chết, tiếng Sư Thanh Huyền bỗng nhiên truyền đến: “Thái tử điện hạ, nghĩ mãi cũng vẫn cảm thấy kỳ quái, các ngươi từ giã cũng cần bảo a? Ta chính là. . . Thái tử điện hạ? Đi nhanh như ?”
Tạ Liên chạy trối chết.
———————————————————–