Tổng hợp mẩu truyện ngắn trên zhihu - 94. Tổng hợp trích đoạn hay trong Thiên Quan Tứ Phúc (9)
Cập nhật lúc: 2025-07-06 11:57:34
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
[Trích đoạn 220 – Thiên sát cô tinh 2]
Quốc sư sang hướng : “Thiếu niên , cái gì ?”
Tạ Liên ngẩn , thầm nghĩ: “Là ý ?”
Quốc sư thoại vẻ rốt cuộc hết nhịn nổi, vén tay áo lên, hắng giọng mà với Hoa Thành: “Từ lâu lúc nãy , thiếu niên , vì nụ chút nào chân thành? Đừng tưởng rằng ngươi là tuyệt cảnh quỷ vương thể đối với lễ phép. Tuyệt cảnh quỷ vương đúng là quý hiếm, thế nhưng bao nhiêu tuổi ngươi ? Đương nhiên là đây trưởng bối nhiều tuổi như càng trân quý hơn. ”
“. . .”
Hoa Thành nhíu mày.
Tạ Liên xoa xoa ấn đường, : “Sư phụ, Tam Lang cũng là bất kính, chỉ là…”. Hắn chỉ là quen thói trưng cái nụ giả tạo với khác.
Quốc sư đối với Hoa Thành liền thủ thế, ý bảo đừng mà qua đây, đem Tạ Liên kéo qua một bên, nghiêm túc : “Thái tử điện hạ, thấy ”
Tạ Liên : “Hả? Ngài thấy cái gì?”
Quốc sư : “Cái chuyện lúc còn mặt tượng thần đó. ”
Chuyện mặt tượng thần? Trên đó thì ? Tạ Liên nghĩ một hồi, bỗng nhiên, trong óc ông một tiếng.
Mượn pháp lực!
Tạ Liên ho khan ngừng, : “Không . . . Cái chỉ là cho mượn pháp lực. . . Không , kỳ thực cũng chỉ là cho mượn pháp lực, chung chính là. . .”
Quốc sư càng thêm lời tỏ vẻ thấm thía : “Điện hạ, rốt cuộc ngươi xảy chuyện gì? Lẽ nào, bởi vì ngươi tu đạo lâu lắm gần nữ sắc, ngươi liền đổi. . . ? ? ?”
Ngân hà lấp lánh
“. . .” Tạ Liên điên cuồng xua tay: “Không vì nguyên nhân đó!”
Quốc sư hồ nghi : “. . . Chẳng lẽ là. . . Trời sinh thế? Như . . . Ta quả thật . Ừ. . . Được , điểm của ngươi quả thực giống . . .”
Tạ Liên: “? ? ? Đợi chút? Cũng !”
Quốc sư thở một , than thở: “Ngươi sợ, điện hạ, ngươi cái gì. Chuyện gì am hiểu thì sẽ giảng dạy ngươi. Huống hồ ngươi cái gì cũng đều xong , còn để ý chuyện ? Trai gái gì cũng tính là chuyện quan trọng, chỉ cần chính ngươi vui vẻ là . ”
Tạ Liên xoa xoa ấn đường tới đỏ bừng, nhỏ giọng : “Ừm. . . Ta đúng là vui. ”
Quốc sư buồn bực : “. . . ngươi tìm tám trăm năm, tìm một tuyệt cảnh quỷ vương chứ?”
Tạ Liên sửng sốt. Quốc sư : “Ta ngươi ánh mắt , vô cùng, đại cô nương tiểu cô nương gì nhất định cũng sẽ đều thích cái tên , thế nhưng tuyệt cảnh quỷ vương ai cũng đều hung dữ, điện hạ ngươi suy nghĩ thông suốt, quấn lên một như thế liền vĩnh viễn đừng nghĩ tới chuyện vứt . ”
“A, sư phụ, ngài chờ một chút. . .”
“Tuyệt đối sai. Ta cho ngươi , Huyết Vũ Thám Hoa liền mạng của chắc chắn là hung đến cong queo uốn lượn, núi cao hơn núi , tà khí đập mặt hít thở thông, nhất định chính là. . .”
Hoa Thành đang ở phía bọn họ, chậm rãi : “Nhất định chính là, thiên sát cô tinh, đúng . ” (Một ngôi g.i.ế.c trời)
Tạ Liên nỗ lực ngăn cản quốc sư tiếp , nhưng vẫn thể nào thành công, bưng kín khuôn mặt, yên lặng lùi trở về chỗ Hoa Thành ở phía .
Hoa Thành mỉm ôm , nhíu mày, : “Ta đúng thật là chút thành thật. Bất quá, ngay đương sự là thiên sát cô tinh, giáng họa xuống trần, chổi đến nhà, phụ mẫu đều mất, sống quá mười tám tuổi — cũng quá thích hợp, . ”
“?”
Quốc sư hai mắt dần dần trợn to: “. . . Ngươi, là?”
————————————————
[Trích đoạn 229 – Xúc xắc đổ 1 điểm, lòng lo lắng]
Tạ Liên giác quan cực nhạy, : “Làm Tam Lang? Rút Đất Ngàn Dặm mở ?”
Hoa Thành thu thần thái, mỉm , : “Không . Chỉ là ít tung kết quả như ”
Hắn hướng bàn tay tới chỗ Tạ Liên mở . Tạ Liên bước lên để rõ, ngây ngẩn cả .
Trên lòng bàn tay tái nhợt, chỉ một viên cô linh xúc xắc, hiện rõ ràng chỉ một nút.
Hoa Thành nay đổ, đều là sáu điểm đỏ thẫm, một điểm thật là cực kỳ hiếm thấy. Cả thần trí lẫn trái tim của Tạ Liên đều mơ hồ run lên, : “… Đổ thế là ý gì? Không cẩn thận sẽ thất thủ ?”
Hoa Thành : “Căn cứ theo kinh nghiệm trong quá khứ, đại khái là phía sẽ một chuyện cực kỳ nguy hiểm đang chờ . ”
“…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-hop-mau-truyen-ngan-tren-zhihu/94-tong-hop-trich-doan-hay-trong-thien-quan-tu-phuc-9.html.]
Bên trong Tạ Liên bỗng chút chùng xuống. Quốc sư ở phía : “Ài, các ngươi nhiều , tuổi trẻ đánh bạc , kịp thời từ bỏ là nhất! Điện hạ ngươi xem một chút, đây là nhiễm cái thói quen hư hỏng gì a!”
Điềm báo , Hoa Thành thần sắc như thường, cất xúc xắc, : “Cái qua thôi, mấy nút cũng quan trọng. Nguy hiểm đều do quyết định. ” mở cửa, “Đi thôi ca ca.”
Hắn xoay sẽ rảo bước tiến lên trong cửa, Tạ Liên vô ý thức giương tay lên nắm lấy , nghĩ thốt , “Đệ chớ ”, nhưng cần đoán cũng tuyệt đối thể ngăn. Cuối cùng, nhẹ giọng : “Đi thôi. Bất quá, đừng rời xa . Có chuyện gì, sẽ bảo vệ . ”
Nghe , Hoa Thành giật .
Một hồi lâu, khóe miệng mới cong lên, nhoẻn , : “Được. Ca ca nhớ kỹ bảo vệ . ”
“. . .” Mộ Tình ở bên cạnh thấy, trong ánh mắt cũng là ngập vẻ sợ hãi là hàn khí.
——————————————————-
[Trích đoạn 233 – Huynh rút kiếm là cái gì!?]
Tạ Liên lập tức : “Trước nên cái . Những binh khí lao tới , hết hãy nghĩ biện pháp khiến chúng nó an tĩnh !, nếu …sẽ băm thành thịt vụn!” Nói đoạn, y liền dứt khoát rút Phương Tâm lưng . Hoa Thành chợt đè tay y xuống.
Tạ Liên sửng sốt, ngẩng đầu lên, chỉ thấy Hoa Thành ngưng mắt y, một con mắt trong mơ hồ huyết sắc lan tràn.
Hắn trầm giọng : “Ca ca, rút kiếm là gì?”
Tạ Liên giật , : “Ta gì hết?”
Hoa Thành : “Vậy cầm kiếm cái gì?”
Tạ Liên : “Ta…phòng ?”
Hoa Thành sắc mặt âm trầm đáng sợ, nắm tay y càng chặt hơn, : “Huynh nghĩ phòng kiểu nào? Buông kiếm xuống!”
[……………]
Tạ Liên : “Đương nhiên là tìm quốc sư và Mộ Tình. ”
Hoa Thành bình tĩnh : “Nếu như Mộ Tình thực sự đầu phục Quân Ngô, tiên đòi mạng chó của . ”
“. . .”
Ba lên kho binh khí, một hồi, Tạ Liên do dự một chút, vẫn là hỏi: “Tam Lang, cho là cầm kiếm lên tự đ.â.m ?”
Hoa Thành đáp, sắc mặt vẫn là vô cùng . Tạ Liên : “Ta sẽ thế. ”
Hoa Thành liếc một cái, : “Thật ?”
Tạ Liên như thấu, cảm thấy trong lòng trống rỗng.
Nói thật, nếu như là trong quá khứ, tình huống nguy cấp thể gì thì y sẽ liền giải quyết bằng kiểu đó thật , nhưng bây giờ, y sẽ thế nữa.
Tạ Liên : “Là thật! Ta đáp ứng . Huống hồ đao kiếm nhiều như , mỗi cái đ.â.m một nhát, chẳng là sẽ đ.â.m thành thịt nát luôn ? Ha ha ha ha. . .” Cười đến chỗ , y liền nữa.
(Liên , em Hoa vì thấy em ngàn kiếm đ.â.m tới mức còn hình mà Hoa thành quỷ …)
Bởi vì, khi y đến chữ “Đâm” thì ngay đó, Hoa Thành bỗng dưng y chằm chằm. Tạ Liên cách nào miêu tả nữa khi ánh mắt , y một câu cũng .
Ngay đó, Hoa Thành đột nhiên đưa tay, dùng sức kéo y trong lòng.
Phong Tín ở cuối cùng, chấn kinh: “Con nó? Ta còn sờ sờ đây mà???”
Tạ Liên trừng mắt , vỗ vỗ Hoa Thành lưng, : “Lại ?”
Hoa Thành thấp giọng : “Điện hạ, nên như .”
Hắn ôm thật chặt Tạ Liên, : “Không buồn , thực sự. . . một chút cũng buồn .”
“. . .”
Nhớ tới khi nãy bản y nhặt độc thi mặt đất, Hoa Thành cũng mang sắc mặt u ám như , Tạ Liên trong lòng áy náy, : “Xin , sẽ đùa kiểu với nữa, lúc đầu chỉ là bảo cần lo lắng, nghĩ là sẽ phản tác dụng như . ”
Phong Tín vẻ đang bầu khí kiểu dọa sợ, mờ mịt trong chốc lát, : “Ta…cũng nghĩ là nên thôi ? Hắn nghiêm túc như . . .”
Hoa Thành rốt cục thả Tạ Liên, trầm giọng : “Đi thôi. ”
————————————————–