1. [+36000]
Nghĩ tới nghĩ lui cuối cùng vẫn quyết định câu chuyện .
Một ngày nào đó Trung thu năm ngoái, tan tầm trong ga tàu, bỗng ở chỗ nối giữa hai toa một đàn ông rống lên.
Tiếng đầu tiên của sợ chếc khiếp, vì từng thấy tiếng nào như cả, kiểu rống tuyệt vọng gồm cả bất lực và giải tỏa, cứ như nỗi đau ứ đọng quá lâu thể kìm nén nổi nữa, bi thương hơn nhiều kiểu mất trong phim truyền hình, chất chứa quá nhiều nỗi tuyệt vọng và van xin. Mình băn khoăn chuyện như nào mới thể khiến một đàn ông thành như thế tại nơi ga tàu đông đúc .
Các hành khách khác cũng ngạc nhiên hoảng hốt, nháo nhào về phía . Do hàng ghế nên thấy rõ mặt mũi đối phương, chỉ thấy tiếng rống, van xin " thể cho chút ít đồ ăn , con đói quá". Sau đó thấy âm thanh sột soạt của mấy gói đồ ăn vặt, lẽ là hành khách lấy từ trong túi đưa. Anh luôn miệng cảm ơn, kể "chữa bệnh con trai ngốn hết mấy chục vạn, nhà cũng bán mất , còn tiền mua đồ ăn nữa, con trai đói bụng lâu, bó tay còn đường nào khác đành cầu xin cho ít đồ ăn, cảm ơn , cả đời bình an, xin cảm ơn xin cảm ơn nhiều".
Mình lục tung túi mới nhớ cái bánh trung thu ăn bữa sáng, hối hận kinh khủng nếu ăn thì giờ thể đưa cho . Mình lật cả đáy túi lên nhưng một cái gì để ăn. Có hành khách cho tiền nhưng bảo cần tiền, chỉ cần đồ ăn, con trai đói bụng rệu rã cồn cào. Còn bổ sung là sẽ xuống ở trạm kế tiếp, con trai đang điều trị ở bệnh viện quanh đó, nó đang đói, cảm ơn cảm ơn , nó cái ăn .
Ngân hà lấp lánh
Trạm kế tiếp là phố Bắc, ở đó bệnh viện.
Tàu đến trạm, thấy bóng lưng của , một tay dắt bé trai cỡ chừng 4, 5 tuổi, tay xách 2 cái túi, 1 túi là của bệnh viện thuộc đại học Giao thông vận tải 2, để lộ phim chụp X-quang, túi còn thì chứa đầy đồ ăn.
Theo lý thì đứa con nhỏ như đáng lẽ chỉ mới ngoài 30, nhưng mái tóc hói phần đỉnh đầu và lấm tấm bạc, bộ quần áo nhàu nhĩ, bóng lưng cũng tiều tụy như ông lão bước độ 60.
Tối đến kể chuyện với , trách trong túi ít đồ ăn vặt quá, còn nếu đồ ăn thì cho ít tiền cũng , mới giải thích cần tiền, chứ thì cũng đưa .
Bà thở dài, dặn về cứ để chút chút đồ ăn vặt trong túi, lỡ gặp thì cho , nhưng bà hi vọng còn gặp (khổ) như thế nữa.
Đến tận hôm nay vẫn quên tiếng của , là tiếng tuyệt vọng nhất từng thấy.
- - - - -
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-hop-mau-truyen-ngan-tren-zhihu/98-nhung-khoanh-khac-khien-ban-nhan-ra-song-tren-doi-ai-cung-mang-noi-kho-rieng.html.]
2. [+35000]
Mùa đông năm ngoái ở quê vợ một cụ già 44, uống thuốc d.i.e.t cỏ Paraquat. Không hề xảy drama gay gắt nào.
Vợ ông cụ mới qua đời lâu, con cái thì ăn xa, cụ ở một trong căn nhà cũ còn mắc bệnh hen suyễn nặng, khả năng chăm sóc bản hạn chế, thường ngày là nhờ con gái lấy chồng ở làng bên mang cơm qua cho cụ.
Trong làng quán tạp hóa nhỏ, lúc nào rảnh việc đồng án thì đông tụ tập đánh bài, cụ cũng tới đó, chơi nhưng lặng lẽ kế bên . Hôm 44 cụ cũng đến siêu thị xem đánh bài nhưng đến nơi mới là ai, lẽ do thời tiết lạnh lẽo. Cụ chiếc ghế kế bên lò sưởi định sưởi ấm, để hai tay hai bên lò mới phát hiện lò nguội lạnh. Chủ quán tạp hóa ngại ngùng hôm nay quên nhóm lửa, lát nữa sẽ nhóm cho cụ. Cụ phất tay gì, dậy về.
Qua hôm , khi con gái tới đưa cơm mới phát hiện cụ ch** .
chuyện đó xong suốt thời gian dài thường vô thức đổi vị trí ông cụ thành . Đêm cuối cùng đó, đặc biệt là đoạn đường cụ bộ một từ tạp hóa về nhà, cụ suy nghĩ điều gì? tất nhiên là thể cụ nghĩ gì, những gì nghĩ chỉ là suy nghĩ đa sầu đa cảm của thôi.
Trong khoảnh khắc đó, bỗng dưng cảm thấy đời khổ cay đắng.
- - - - - -
3. [+22000]
Mùa đông năm 4 rét căm căm, chả giặt vớ. Kế bên trường một quầy bán vớ của một bác gái, 10 tệ 4 đôi giá rẻ mà chất lượng, thường qua đó mua.
Bác đậm chất "dân quê", mặt ngăm đen, thường nở nụ xởi lởi lẫn chút lấy lòng. Ban đầu còn tưởng bác chỉ là nông dân bình thường lên thành phố ăn, mới con gái của bác cũng thi đậu trường đại học đang học, trường Kinh tế và Quản lý. Bác theo con gái lên đây sống, nhân tiện mở quán bán kiếm chút tiền.
cũng nhiệt tình lắm, xong thôi chứ quan tâm vì bác dọn lên đây với con gái, bạn bè nào ở đây . Chỉ khi nào cần mới tới mua mấy đôi vớ. đoán chắc bác vui lắm, trường Kinh tế và Quản lý con gái bác học cũng xếp cỡ thứ 10 quốc. Tương lai đầy triển vọng.
Hai năm khi nghiệp, tin tức thấy một nữ cựu sinh viên trường đại học của nh*y lầu. Nguyên nhân là do cô xuất sắc, lẽ chọn học thạc sĩ chuyện khó, nhưng tấm vé khác hớt tay . Hình ảnh đính kèm tin tức là cảnh bác gái đang gào con gái . Không lâu tin dìm xuống. thấy topic kiếm tin năm đó mà thấy vết tích nào. Không trường lời giải thích nào với bác gái ? Cũng hiện giờ bác gái sống ? Không kẻ dùng mối quan hệ cuỗm mất suất của cô gái từng cảm thấy tội ?