Khương Dịch nhấc mắt, thấy Lục Cận Thanh giật giật khóe miệng, ánh mắt ái , tiếng động hai chữ: Lợi hại.
Khương Dịch cũng mặc kệ , vốn dĩ uống ít rượu, lúc Trì Yên cọ càng thêm nóng, duỗi tay kéo tay Trì Yên đang quấn eo , “Trước buông .”
“Em .”
Buông chừng váy sẽ lập tức tụt xuống mất.
“Ngoan, lời.”
Trì Yên vẫn trong tư thế kề sát , nhưng tay quả thật là buông lỏng ít, ngược bắt đầu đưa tay giữ váy.
Loại chuyện thế mà cũng ngày xảy đầu cô.
Trì Yên dám cam đoan, hôm nay vẫn ăn bao nhiêu cả, lúc mặc cái bộ lễ phục cũng , ai mà ngờ rằng đột nhiên chuyện cơ chứ.
Mày cô nhíu chặt, ngẩng đầu Khương Dịch, ánh mắt sáng ngời, phủ một lớp mây mù. “Anh giúp em che một chút.”
Phía chính là một gian phòng nghỉ cho khách quý.
Người thể hiển nhiên nhiều, huống chi trong trường hợp hôm nay, đại đa đều là uy tín, danh tiếng chuyện sinh ý bên ngoài, mở rộng bản đồ quan hệ của một chút.
Vẫn là nhờ Lục Cận Thanh qua đây mở cửa cho bọn họ, bất động thanh sắc khẽ , tầm mắt chỉ liếc Trì Yên một cái Khương Dịch nhốt luôn ở ngoài cửa.
Trì Yên dựa lưng cửa, bả vai dùng sức, kẹp chặt hai cánh tay cho lễ phục rơi xuống, cúi đầu lấy kim băng ở trong túi.
Kim băng là lúc Khương Vận bảo cô bỏ .
Sau mấy tin tức minh tinh lộ hàng, mỗi nghệ sĩ theo Khương Vận đều nhắc nhở mang theo đồ chuẩn phòng ngừa.
Dù cũng chiếm nhiều chỗ, đến thời điểm mấu chốt phát huy tác dụng, Trì Yên cũng chuẩn để ở trong túi.
Không nghĩ tới nhanh như dùng đến.
Cô đưa kim qua, "Khâu cho em ."
Khương Dịch ngẩng đầu cô, nhúc nhích.
Trì Yên nhấc chân nhẹ đá , “Nhanh lên.”
Mê Truyện Dịch
“Lùi qua đây.”
Trì Yên chờ nhận kim, đặc biệt phối hợp lùi qua .
Phòng nghỉ so với bên ngoài an tĩnh hơn nhiều, cái cửa xem cách âm hiệu quả, âm thanh bên ngoài đến nửa câu cũng lọt
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau/chuong-116-tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau.html.]
Trì Yên cạnh cửa, một tay giữ chặt ngực, một tay khác nhẹ chống lên cửa.
Đầu ngón tay đàn ông như như đụng lưng cô, mỗi khi chạm một chút, Trì Yên ép lên phía một chút.
Ép đến thể ép nữa, cô cơ hồ kề sát lên cánh cửa, Khương Dịch vẫn buông cô .
Trì Yên đầu : “Khương Dịch, đó?”
Khương Dịch nhíu mày, "Nếu tự em nhé?"
“……”
Nếu cô thể tự còn dùng đến loại tự đày ải thế ?
Thời gian mỗi giây mỗi giây trôi qua, Trì Yên tựa hồ thể tiếng kim giây chuyển động, so với tiếng tim cô đập còn thong thả hơn nhiều.
Khương Dịch rõ ràng đang khâu quần áo cho cô, tay đều dọc theo lưng cô mà sờ soạng một vòng, hơn nữa còn tiếp tục xu thế xuống.
Chóp mũi Trì Yên bắt đầu đổ mồ hôi, lúc điện thoại Tống Vũ gọi đến nữa, cô thúc giục: "Được ?"
“Được .”
Tay Trì Yên vẫn còn nắm chặt quần áo, cho nên trong lúc nhất thời cũng cảm giác thật sự khâu , nhẹ buông tay , mới định mở cửa, váy tụt xuống.
Tuy rằng tụt , nhưng vẫn trượt xuống ít, lộ non nửa bầu n.g.ự.c trắng nõn mượt mà.
Không nhãn hiệu lớn , chất lượng kém thế . Trì Yên quả thực nước mắt, hận thể kéo nhà thiết kế trang phục cho cô đánh một trận.
Trì Yên dứt khoát lười khâu , che n.g.ự.c nhích phía cửa, bắt đầu gọi điện cho Tống Vũ.
Hôm nay, bộ váy mặc kệ thế nào cũng thể mặc ngoài nữa, chỉ thể gọi đến lấy một bộ mới mà thôi.
Tống Vũ cũng thể trực tiếp rời , nhưng cũng may quen bạn ở cửa hàng của nhãn hiệu , bảo cô an tâm ở phòng nghỉ đợi, chờ lát nữa cô nàng sẽ đem quần áo qua.
Trì Yên lăn lộn đến chút mệt, phòng nghỉ mở điều hòa, nhanh chóng khô lớp mồ hôi chóp mũi, cô chút mất hết sức lực mà nhích gần, điện thoại cúp, thấy Khương Dịch mở miệng: “Quần áo là của Ái Luyến?”
“Hình như , là của một nhãn hiệu cùng hợp tác.”
Trì Yên suy nghĩ vài giây, thật sự nghĩ cụ thể gọi là gì, chỉ thể : “Chính là một chủ tiệc khác của hôm nay.”
Đều là đầu não của ngành sản xuất, nhưng mà Trì Yên thật sự đối với nhãn hiệu nhạy cảm lắm.
“Khóa kéo động tay chân, đúng ,” Khương Dịch nửa dựa nửa bên cái bàn công tác màu đen, mặt còn mang theo mấy phần ửng đỏ, nụ dịu dàng phần ngả ngớn: "Thẩm Ninh là bạn của nhà thiết kế bên đấy."