Trì Yên: “……”
Trách cô thấy Thẩm Ninh, mí mắt liền bắt đầu nhảy.
Đây rõ ràng là tính kế cô, may mắn hôm nay qua đây gọi điện cho Khương Dịch, vạn nhất nếu ở chỗ đông , đảm bảo hôm nay sẽ loạn lớn.
Trì Yên ngẫm liền cảm thấy nghĩ mà sợ, giơ tay túm váy chặt hơn môth chút.
Cô giương mắt trừng Khương Dịch, “Hoa đào của nhiều như thế nào hả?”
Khương Dịch nâng đùi , từ bàn công tác dậy, “Em cũng ít.”
“……”
“Làm thế cảnh hôn cho vui ?”
“……”
Anh bước từng bước một tới, Trì Yên mới rụt ven tường một chút, ấn bả vai dựa góc tường, “Vừa xem qua, phòng nghỉ đặt cameras.”
Hô hấp của Khương Dịch chút trầm, “Bạn em chắc nửa giờ nửa mới qua đúng ?”
Trì Yên: “Khương Dịch ——”
“Nửa giờ , chúng thể chút chuyện thú vị đấy.”
Trì Yên chính là một thú vị, cho nên một chút cũng chuyện thú vị gì.
Huống chi lời từ trong miệng Khương Dịch , căn bản lúc nào thuần khiết cả.
Bả vai Trì Yên tay Khương Dịch giữ sẵn, thể lùi cũng chẳng thể tiến, nhúc nhích cũng , xương bả vai dựa vách tường dày cộm lạnh lẽo thoải mái lắm, định bảo buông , tay Khương Dịch bỗng buông , Trì Yên trọng tâm vững, lập tức nhào lòng .
Cơ thể đàn ông với phụ nữ dù cũng giống , nếu là ngã lòng Tống Vũ; Trì Yên khả năng là dậy, nhưng ngã lên Khương Dịch, mới chỉ một chút thế thôi mà nước mắt suýt nữa chảy luôn .
Trước mắt Trì Yên mơ mơ hồ hồ, chớp chớp mắt cũng dám ngẩng đầu, đem nước mắt chảy chùi hết lên áo sơ mi của Khương Dịch.
Phòng nghỉ an an tĩnh tĩnh, chỉ tiếng điều hòa chạy, cùng với tiếng hít thở rõ của hai bọn họ.
Trì Yên dán trong n.g.ự.c Khương Dịch, còn thể mơ hồ tiếng tim đập theo quy luật, cô duỗi tay ôm Khương Dịch một chút, tay mới quấn lấy eo , khóa kéo lưng cuối cùng cũng mở .
Bộ váy phía mở rộng, lộ lưng cô ngoài, bóng loáng trắng nõn, hai xương cánh bướm độ cung , cánh tay dùng một chút lực, hình dạng càng thêm rõ ràng.
Mặt còn chôn trong n.g.ự.c Khương Dịch nhúc nhích, giọng Trì Yên thấp thấp, mang theo giọng mũi: “Không cần.”
“Lập tức sẽ thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau/chuong-117-tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau.html.]
Vừa là lời dỗ cô , đáng tin.
Trì Yên vẫn yên tâm, “Lỡ như cameras thì bây giờ?”
Thời gian bạo hot "sự kiện phòng thử đồ", chính là một đôi tình lữ lúc ở trong phòng đồ mật, chú ý cameras , đó truyền lên mạng.
Trì Yên càng nghĩ càng dám ngẩng đầu, ôm Khương Dịch càng chặt.
Nơi nào đó của sớm phản ứng, cô ôm như thế, cả đều căng cứng khó chịu, giọng Khương Dịch trầm, gằn từng chữ một, giống như mấy phần nghiến răng nghiến lợi: "Không cameras."
“Làm là chứ, cũng do nhà mở ——”
“Chính là do nhà mở.”
Mê Truyện Dịch
“……”
Trì Yên sửng sốt vài giây.
Cô vẫn còn đang tự hỏi tính chân thật của lời , tay càng lúc càng xuống sâu, lưu loát vén làn váy cô lên tận hông.
Cả Trì Yên nóng bừng, ngón chân căng cứng thẳng tắp, dùng sức bám lấy đế giày
Toàn bộ quá trình Trì Yên cũng dám ngẩng đầu lên, mắt ngắm nghiền, ngón tay giữ chặt áo vét của Khương Dịch càng bấu chặt.
Khí lạnh điều hòa thối tới ít, nhưng cô vẫn thấy nóng.
Càng khẩn trương, cảm quan càng rõ ràng, cô thậm chí thể cảm nhận Khương Dịch đẩy mạnh lên như thế nào, màn dạo đầu đủ, Trì Yên càng khẩn trương, chút đau, chút khó chịu khác thường, như như hừ nhẹ một tiếng.
Khương Dịch khẽ rên một tiếng, như thở dài, ngược kéo tay Trì Yên qua: “Dùng tay.”
*
Lúc Tống Vũ hỏi Trì Yên địa điểm , nên lúc đến cũng gọi điện cho cô.
Cô nàng tới sớm hơn dự tính vài phút, lúc của gõ, Trì Yên vẫn giải quyết xong cho Khương Dịch.
Khương Dịch sợ cô lát nữa thể ngoài, nên căn bản đều dám chạm mạnh cô, chân Trì Yên vẫn run, thấy giọng nữ loáng thoáng ngoài cửa, tay tự giác dùng thêm chút lực, đó mới phản ứng đột nhiên buông , tay tìm tờ khăn giấy phía lau qua, đến gần cửa mới đáp Tống Vũ ở bên ngoài.
Tống Vũ cầm quần áo chán đến chết, thật vất vả chờ cánh cửa mặt mới mở, cũng chỉ một cánh tay trắng nõn thon dài vươn .
Tống Vũ sợ tới mức thiếu chút nữa nhảy xa mấy mét, “Chị chị chị……”
Trì Yên rảnh giải thích với cô nàng: “Tiểu Vũ, em đưa quần áo cho chị , lúc với em .”