Trì Yên theo phía , giúp việc phía câu câu trò chuyện với cô: “Tiểu thiếu gia về một lát , lúc chuẩn cơm chiều, còn chuẩn riêng đồ cô thích ăn nữa.”
Trì Yên một chút, coi như đáp .
Mê Truyện Dịch
Khương Dịch gọi cô tới nơi , thể chỉ vì ăn một bữa cơm chiều .
Quả nhiên cửa mở , Trì Yên liền phát hiện điểm thích hợp.
Bác giúp việc lấy đôi dép lê từ tủ giày cho cô đổi, Trì Yên yên bên cạnh cửa, thể thấy bên trong truyền tiếng .
Giọng nam là Khương Dịch, giọng nữ ngoài Khương Du Sở, còn một khác.
Hán ngữ của nọ lưu loát, nhưng vẫn thể miễn cưỡng hiểu ý cô , Trì Yên cảm thấy chút quen, nhưng nhớ ở chỗ nào.
Cô ngây gần nửa phút, mãi đến khi bác giúp việc nhắc nhở, Trì Yên mới thấy , lên tiếng đổi giày .
Trong phòng khách 3 đang , Khương Dịch và Khương Du Sở đối diện cô, mà một phụ nữ khác đưa lưng về phía cô, mái tóc màu nâu. Trì Yên càng càng thấy quen.
Vẫn là Khương Du Sở thấy cô , ánh mắt lóe lên đầu Khương Dịch: "Anh, vợ đến."
Khương Dịch lúc mới nâng mắt lên.
Trì Yên cũng chờ gọi, tự giá đến xuống bên cạnh , nhấc đầu, rõ phụ nữ đối diện.
Không tóc vàng mắt xanh, nhưng cũng thể Trung Quốc chính cống.
Là phụ nữ Trì Yên gặp ở bữa tiệc từ thiện
Nếu trí nhớ cô xuất hiện sai lầm, phụ nữ hình như là bạn của Thẩm Ninh.
Vậy hôm nay xuất hiện ở chỗ ……
Ngay lúc Trì Yên thiếu chút nữa cho rằng Thẩm Ninh cũng ở đây, Khương Du Sở mở miệng, là với phụ nữ : “Chị hai, hôm nay chị ở ăn cơm chiều ?”
Hốc mắt Trì Yên căng lớn chút, chút thể tin .
Cô Khương Dịch ba chị gái, nhưng ngoại trừ Khương Vận, còn một chị gái con lai đấy.
Người phụ nữ từ đầu đến cuối cũng rời mắt khỏi mặt Trì Yên, ba phần đánh giá, bảy phần khinh miệt.
Hẳn là cô khinh thường Trì Yên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau/chuong-122-tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau.html.]
Trì Yên duỗi tay chạm chạm cằm, còn đang suy nghĩ nên đánh đòn phủ đầu , Khương Dịch nghiêng đầu cô một cái: “Đói ?”
Cô buông tay sờ bụng, thành thành thật thật mà đáp: “Có chút.”
Thời tiết càng nóng, chứng thèm ăn của cô càng .
Giữa trưa nay ăn ít cơm, nhưng uống kha khá sữa chua, lúc dày trống rỗng, chút khó chịu.
Khương Du Sở duỗi tay quơ quơ mặt nọ: “Chị hai, vì chị dâu em quá , nên chị rời mắt ?”
Trì Yên: “……”
Thật đúng là khó , lúc còn sống mà những lời từ miệng Khương Du Sở.
Tiếng Trung của nọ tuy rằng , nhưng năng lực lý giải mạnh, căn bản cần thời gian phiên dịch trong đầu, trực tiếp đáp: “Chị còn kém ca Thẩm Ninh.”
Cô cầm lấy túi cửa, “Chị hẹn Thẩm Ninh ăn cơm , cơm chiều ăn với .”
Khương Du Sở hướng về phía bóng dáng phụ nữ mắt trợn trắng, chờ khi tiếng đóng cửa vang lên mới “Phi” một tiếng: “Thật đúng là tự cho là nhất!”
Cách Khương Dịch ở trung gian, Trì Yên thăm dò Khương Du Sở liếc mắt một cái.
Khương Du Sở hiểu ý cô, nhanh chóng chạy sang cạnh Trì Yên, Trì Yên vì nhường chỗ cho cô nàng, chỉ thể dịch phía Khương Dịch, hai dán gần , Khương Dịch mắt hiểu ý, chả ý định dịch chút nào.
Trì Yên nhanh chóng thành đùi , thể hai cách một lớp vải dính với , thậm chí Trì Yên còn cảm nhận tay đang loạn eo cô.
Da đầu cô lập tức chút tê dại, may mà Khương Du Sở chỉ lo , chú ý tới hai bọn họ điểm thích hợp lắm
“Chị dâu em cho chị , nãy là con gái thứ hai nhà chú em, chú em , tương đối phong lưu, lúc trẻ.... đúng, ngay cả hiện tại, cũng gieo giống khắp nơi, nhưng thể nảy mầm lên thì chỉ ba thôi, chị em...... chính là Khương Vận, cái liền cần , là do thím em khó sinh mà cố sinh , còn hai khác____ ”
Khương Du Sở “Hừ” một tiếng, “Đều là mấy lêu lổng bên ngoài sinh.”
Xem chỉ Khương Dịch, Khương Du Sở cũng chỉ tình cảm với một chị gái là Khương Vận thôi.
Khương Du Sở đáp tay lên đùi Trì Yên, đó Khương Dịch: “Anh, chúng như thật sự ?”
Người đàn ông lạnh mắt cô: “Bỏ tay .”
Khương Du Sở lập tức lùi tay về, quy quy củ củ nắm chặt, tự nắm tay .
Trì Yên chút ngốc: “Hai …… ?”