Trì Yên ngủ gật nửa ngày, thể nào ngủ _____ mí mắt nhẹ nhảy, lòng cô đều thấy bất an.
Hôm nay thời tiết ban ngày khá , vạn dặm mây, nhưng đến buổi tối thì oi bức, oi một lúc mưa to một hồi.
Trì Yên dùng ngón tay nâng mí mắt lên, đó ngoài cửa sổ.
Bóng cây lay động, cửa sổ xe mở , hình như giọt nước khô nóng nhảy xuống, ngẫu nhiên b.ắ.n lên mặt Trì Yên mấy giọt.
Trời mưa vẫn to lắm.
Thời tiết , trong lòng Trì Yên càng như nhét thêm nhúm bông, mềm mại, hít thở đều thông.
Lại nghiêng đầu Khương Dịch, ánh mắt vẫn về phía , chuyên chú lái xe.
Trì Yên chằm chằm sườn mặt của nửa phút, mới đem tầm mắt thu , mắt ánh đèn lung lay chiếu tới, cũng xe đối diện , chạy lung tung chợt lao đấy.
Quả nhiên chuyện xảy .
Trì Yên theo bản năng đầu Khương Dịch, việc ngoài ý tới quá nhanh, cô chỉ tới kịp thấy Khương Dịch đánh tay lái về phía một chút, còn kịp phản ứng , “Phanh” một chút, một tiếng động lớn vang lên bên tai, mặt Trì Yên tối sầm, hôn mê bất tỉnh.
Lúc Trì Yên tỉnh là hơn 12h đêm
Cô thế nhưng thương nặng, chỉ chân trái cọ nên xước da, đầu đụng nhé, bây giờ thấy choáng váng.
Phòng bệnh tràn ngập mùi thuốc sát trùng nhàn nhạt, Trì Yên mới giật giật ngón tay, đang ghé giường cô tỉnh dậy.
“Tiểu Trì, thấy thoải mái ở đây ?”
Phòng bệnh bật đèn, Trì Yên ngốc lăng đây là giọng Khương Vận.
“Chị, em ……” giọng Trì Yên khô khốc, “Khương Dịch ?”
Dựa theo động tác đánh tay lái của Khương Dịch, chắc chắn thương nặng hơn Trì Yên nhiều, Trì Yên nghĩ đến n.g.ự.c thấy khó chịu.
Khương Vận càng , cô càng lo lắng yên, trở tay cầm Khương Vận tay, âm cuối cực run: “Chị……”
“Khương Dịch chuyển sang phòng bệnh thường , chắc ngày mai sẽ thể tỉnh thôi.”
Trì Yên cắn cắn khóe môi, đau.
Căn bản đang mơ…… Còn bằng đang mơ cho xong.
Trước mắt cô một mảnh mơ hồ, nước kết thành một tầng ở hốc mắt, đó chảy dài xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau/chuong-124-tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau.html.]
Khương Vận chút hoảng, ôm chầm lấy cô vỗ nhẹ lên bả vai an ủi: “Tiểu Trì em cần khẩn trương như thế, Khương Dịch thật sự việc gì.”
Trì Yên lên lời, lúc cũng phần lớn là vô thanh vô tức, an an tĩnh tĩnh, nếu Khương Vận thấy cô rớt nước mắt, thậm chí căn bản cô đang .
Khương Vận khẽ vuốt lưng cô: “Thật sự nghiêm trọng như ”
Thấy Trì Yên vẫn lời nào, Khương Vận thở dài: “Thật sự tin, ban ngày tự em xem .”
Đã bằng tuổi , Khương Dịch cũng trải qua nhiều sóng gió cuộc đời, khuyên can mãi cuối cùng cũng dỗ Trì Yên.
Phòng bệnh chỉ hai , lúc Khương Vận mới yên lòng, cũng bò lên giường nghỉ ngơi một lát.
Buổi tối Trì Yên ngủ yên, liên tiếp mơ vài ác mộng, khi tỉnh , ngoài trừ tim đập nhanh căn bản nhớ rõ gì cả
Khương Vận dậy còn sớm hơn cô, khi chờ Trì Yên dọn dẹp xong, chị mang ít đồ ăn sáng .
Ăn mà mùi vị gì, Trì Yên chỉ thất thần ăn mấy miếng buông chiếc đũa.
Khương Vận: “Ăn no ?”
Trì Yên gật đầu, sắc mặt cô lắm, tái nhợt đến mức thể so với tấm ga trải giường trắng tinh giường bệnh luôn.
Khương Vận gật gật đầu, cũng buông chiếc đũa: “Bệnh viện bên chị trông cho, em cứ việc của .”
Mê Truyện Dịch
Hôm nay Trì Yên lịch việc.
Đoàn phim hôm nay tham gia một gameshow, phát sóng trực tiếp, chờ khi phim truyền hình phát mới phát chương trình
Kế hoạch lập từ vài ngày , thể vì một là Trì Yên mà đổi .
Thấy Trì Yên phản ứng gì, Khương Vận điểm điểm gáy cô: “Ngốc ? Khương Dịch nếu chuyện gì, chị c.h.ặ.t đ.ầ.u xuống cho em cầu đá ?”
“Được , trang điểm .” Khương Vận mở túi hoá trang , lấy son son phấn phấn , “Sau khi xong chắc vẫn sẽ còn phỏng vấn đấy, chuẩn thật nhé! ”
Trì Yên hữu khí vô lực đáp “Ân” một tiếng, tùy ý để Khương Vận lấy bông dặm phấn loạn mặt một trận.
Cô yên tâm Khương Dịch, khi ghi hình tiết mục vẫn bảo Khương Vận đưa thoáng qua phòng bệnh.
Trên giường bệnh đàn ông hô hấp vững vàng, sắc mặt so với tưởng tượng của cô thì hơn một chút, mặt mày vẫn sạch sẽ đẽ, so bình thường dịu dàng hơn nhiều.
Trì Yên bên cạnh một hồi lâu, hốc mắt chút nóng lên, mãi đến khi thời gian thật sự còn sớm nữa, Khương Vận kéo , lúc nữ bác sĩ qua, cô liếc một cái, “Người nhà bệnh nhân ?”