Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Ảnh Hậu - Chương 127: Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Ảnh Hậu

Cập nhật lúc: 2025-07-02 04:22:38
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Anh nhà ?”

Cuối cùng Khương Dịch cũng giương mắt cô, như : “Chứ ?”

Trì Yên cảm thấy điên .

Cô dường như thể chịu án mắt như của Khương Dịch, một tay vẫn đang buông bên khẽ nắm chặt.

Anh hỏi: “Chủ động như , là về cùng ư?”

Trì Yên hít sâu, hoặc là , thì đến cùng: “Đi.”

Cô xoay , cầm di động và chìa khóa xe, “Em ở chỗ nào, dù cũng tiện đường, lúc đưa một đoạn.”

Lần Khương Dịch gì nữa. Trì Yên cầm chìa khóa , nhanh chậm theo , mày nhíu, thần sắc rõ.

Tới sảnh, Khương Dịch qua xử lý thủ tục xuất viện

Mê Truyện Dịch

Trì Yên cố tình chọn nơi ít chú ý gọi điện cho Khương Vận, bên nhận, cô cũng thèm xưng tên lập tức thẳng chủ đề: "Chị, Khương Dịch .... Có đ.â.m hỏng đầu ?"

Bên , Khương Vận vốn dĩ đang uống nước, thình lình một câu như , ngậm nước còn kịp uống hết phun sạch lên bàn việc, “Sao, ?”

“Anh nhớ em là ai.”

“Mất trí nhớ?” Khương Vận thổn thức, “ nó vẫn nhận chị mà a!”

Trì Yên: “……”

Thật là càng lòng chua xót.

“Tiểu Trì em đừng gấp, thể là tạm thời thôi, chừng ngủ một giấc tỉnh , ngày mai .”

Trì Yên nên đáp thế nào, lúc thấy Khương Dịch xong thủ tục xuất viện qua, “Ân” vài tiếng, vội vội vàng vàng cúp điện thoại.

Trì Yên cảm thấy nay bản từng chân chó như thế, đến cửa xe cũng là cô mở cho Khương Dịch.

Người nọ còn cảm kích, vẫn bộ mặt lạnh nhạt như cô, Trì Yên mà tâm phiền ý loạn, sốt ruột ủy khuất, mái tóc dài cơ hồ cô vò thành cái ổ gà luôn.

Sợ bỏ qua chuyện gì quan trọng, từ khi khỏi phòng bệnh, cô mở chuông điện thoại sẵn, lúc dừng ở ngã tư chờ đèn, quả nhiên nhận một cuộc gọi.

Như cũ là của Trì Nhiên.

Trì Yên dừng xe ven đường, mới nhận điện thoại, đầu giọng nam chui tai: "Chị, chị quên mai là đại thọ 80 của ông nội ?"

Trì Yên còn lời gì để , “……”

Tuy rằng vạn phần nên, nhưng cô quả thật là quên.

“Ông nội nhắc chị hơn một tháng , hôm nay chị thể về thăm ông ?”

Giọng Trì Nhiên mang theo nửa phần khẩn cầu, cùng với nửa phần ủy khuất.

, ông bảo chị đưa Khương...…… Anh rể em tới nữa.”

Trì Yên: “…… Được.”

Trì Nhiên lập tức hưng phấn hẳn, “Chị, chị ăn cái gì, đợi lát nữa em bảo phòng bếp cho chị!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau/chuong-127-tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau.html.]

Trì Yên thuận miệng mấy món, xong lời cuối cùng bổ sung một câu: “Chị còn ăn quả xoài ngàn tầng.”

Cô nâng lên, liền thấy qua kính chiếu hậu, mày đàn ông nhíu một chút.

Không rõ ràng lắm, nhưng quả thật nhíu một chút ——

Trì Yên dị ứng với xoài.

Lúc cô còn hiểu tại chỉ quên cô, vì , giống như cần xem xét một chút.

Sau khi cúp điện thoại của Trì Nhiên, Trì Yên đầu xe

Khương Dịch nghiêng đầu cô: “Làm gì ?”

Trì Yên nhấp môi , “Đi siêu thị mua ít đồ.”

Khương Dịch còn ở bên cô, ánh mắt đen láy, thấy đáy, cũng chẳng tia sáng nào.

Trì Yên càng nắm c.h.ặ.t t.a.y lái.

Gần Trì gia đến mấy cái siêu thị, Trì Yên dứt khoát chạy xe trực tiếp đến siêu thị gia đình .

Sợ nhiều sẽ nhận , cô dám để Khương Dịch theo , khi siêu thị càn quét một vòng, ôm một túi đồ lớn .

Có thực phẩm chức năng cho ông nội, còn một ít hoa quả.

Giữa đống hoa quả, xoài chiếm một nửa, còn một nửa, là một quả sầu riêng.

Khương Dịch thẳng nhíu mày, cũng chỉ nhíu mày, nửa chữa cũng .

Trước cô cũng phát hiện đấy, Khương Dịch diễn cũng đấy

Tuyệt đối thua một tiểu sinh đang bạo nào cả.

Trì Yên lái xe chạy đến cửa biệt thự Trì gia, bộ quãng đương một lời.

Mãi đến đúc dừng xe, Trì Yên mới giương mắt Khương Dịch một cái, khóe miệng nhẹ cong, ngọt ngào với , ngược cúi đầu quả sầu riêng : “Anh đây là em mua cho ai ?”

“Ai?”

“Anh.”

Khương Dịch: “ thích ăn.”

chắc thích quỳ.”

Khóe mắt Khương Dịch nhẹ trừu một chút, “Vị tiểu thư ……”

“Khương Dịch, diễn tiếp xem!”

Giọng Trì Yên lớn, ngẩng đầu, đôi mắt ngập nước, chỉ chớp chớp mắt, nước mắt rớt xuống.

Cô hít một , mở cửa xe, đồ cũng xách theo, nhấc chân xuống xe.

Càng nghĩ càng giận.

Trì Yên nhanh, nhưng vẫn nhanh bằng Khương Dịch, còn mấy bước dễ như trở bàn tay ôm vài lòng.

Loading...