Trì Yên ấn tượng, đoàn phim tụ tập, một nam diễn viên trò ở mặt Khương Dịch hát tặng cô một bản tình ca, nhanh vội vàng chữa thẹn lên hát bài .
Lúc cô chỉ lo giả say, hôm nay cẩn thận , mỗi giai điệu mỗi từ ngữ đều rõ ràng, bất ngờ cảm thấy thật triền miên dễ .
Trì Yên nhẹ nhíu mắt, khi duỗi tay lấy ly rượu thì đầu hỏi Tống Vũ: "Tiểu Vũ, em uống rượu ?"
Cô cũng Tống Vũ uống rượu, thấy cô bàn tiệc uống .
Hoặc là đổi một câu mà , nữ tinh trong cái giới cơ bản đều sẽ uống rượu, hơn nữa tửu lượng càng lúc sẽ càng cao.
Tống Vũ cảm thấy Trì Yên hôm nay lạ, cô nàng chống cằm cô, chớp mắt đánh giá: "Yên Yên chị a?"
Trì Yên rũ rũ mắt, ly rượu 5 màu phân tách, ly lung lay, các tầng chất lỏng xu thế trộn lẫn , cô trả lời: "Tâm trạng lắm."
Trước hôm nay, cô cho rằng Phùng Tân Lam đối với cô mà , là một xa lạ.
Chỉ là lúc thật sự chạm mặt, cô mới cảm thấy bản quá sai .
Phùng Tân Lam xuất hiện đối với cô mà , tuy rằng tính là sóng to gió lớn, cũng là gợn sóng mặt hồ, là dạng những gợn sóng nổi lên tầng tầng, một vòng tiếp một vòng, lan rộng vô tận giữa bóng đêm u ám.
Trì Yên chớp chớp mắt, bừng tỉnh, cảm thấy ánh đèn tối vài phần.
Tống Vũ ở bên cạnh thử hỏi cô: "Cãi với Khương giáo sư ?"
Trì Yên lắc đầu.
Tống Vũ nề phiền hà mà tiếp tục suy đoán: "Phim mới ai đoạt mất ?"
Trì Yên vẫn lắc đầu, cô nghiêng đầu qua, trong ánh mắt lóe lên ánh sáng nhỏ: "Tiểu Vũ, chị với em về tình huống nhà chị ?"
"Có qua vài câu."
Không ai tự nguyện vạch vết sẹo của rải lên một lớp muối cả, cho nên, lúc khi Tống Vũ hỏi đến vấn đề , Trì Yên cũng chỉ là nhẹ nhàng bâng quơ đáp vài câu.
Giọng Tống Vũ cũng nhẹ hơn: "Là ba chị là chị a?"
Trì Yên trả lời.
Cô cảm thấy Phùng Tân Lam là cô.
Không nào vứt bỏ con nhiều năm như thế, nhiều năm gả cho khác về với cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau/chuong-157-tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau.html.]
Dù cũng là con gái, ngày thường tuy rằng Tống Vũ chuyện kiêng dè gì, nhưng tâm tư cũng khá tinh tế, dễ dàng hiểu ý cô.
Trì Yên , cô nàng cũng hề hỏi.
Tống Vũ đang nghĩ ngợi nên để cô vui lên, nâng mắt thấy Trì Yên một ngụm uống cạn ly rượu Cocktail .
Tửu lượng của Trì Yên thật, nhưng vẫn sặc một chút.
Độ cồn của rượu hình như cực cao, khi chảy qua yết hầu, bộ khoang miệng đến thực quản đều nhanh chóng trần lên cảm giác cay bỏng bốc cháy.
Trì Yên ho khan vài cái, bên tai bắt đầu phiếm hồng.
Tống Vũ vốn dĩ muôn cùng cô uống rượu giải sầu, kết quả tay mới vươn lấy rượu Trì Yên túm về: "Hôm nay em đừng uống."
Hơi rượu bốc lên nhanh, đầu Trì Yên chút mơ màng, cô bò lên quầy bar, "Nếu hai chúng đều uống say, dễ xảy chuyện lắm."
Tống Vũ chỉ thể yên lặng thu về, nghĩ thầm cô nhóc còn suy xét đến chu .
Trì Yên sờ soạng rót một ly rượu, "Tiểu Vũ, em kể chuyện xưa cho chị ."
Mê Truyện Dịch
Cô bé con ngẩng mặt qua, đôi mắt ngập nước lấp la lấp lánh, như là một con hồ ly nhỏ tội nghiệp.
Lập tức tình thương của trong lòng Tống Vũ tràn , bắt đầu kể lể, từ đại học kể đến cao trung, tiếp đến tiểu học.
Trì Yên giống như nghiêm túc lắng , vì bộ quá trình cô đều đặc biệt chuyên chú cô nàng; nhưng giống như cũng nghiêm túc lắm -- cô ước chừng gì một giờ , trừ bỏ gọi bartender pha chế rượu cho.
Trong lúc Tống Vũ kể chuyện qua mấy cái ly, thì chút đau đầu.
Tốc độ uống rượu của Trì Yên dường như còn nhanh hơn tốc độ pha chế của bartender, 30s 1 ly
Lại thấy hóa đơn rượu, mười mấy tờ -- Trì Yên uống mười mấy ly .
Tống Vũ cả kinh tới mức cằm rơi xuống, duỗi tay chạm chạm mặt cô: "Say ?"
Trì Yên thong thả lắc đầu, câu đầu tiên trong vòng một giờ: "Em tiếp tục ."
Tống Vũ chỉ thể kể chuyện, về thời kì ba năm cô nàng ở nhà trẻ: "Mẹ em lúc em ở nhà trẻ thường xuyên sang đái dầm lên giường giai nhỏ giường kế bên."
Tống Vũ thò qua, ngửi mùi rượu cô lùi , hốc mắt căng lên.
Trì Yên chớp chớp mắt, phản xạ hình cung kéo dài, mất lâu mới tiêu hóa lời , cô đưa tay sờ sờ ly rượu, giọng cuốn lên, mềm mại: "Cậu chị cũng chị , lúc học nhà trẻ , một giai nhỏ ở giường bên lớn lên còn xinh xắn hơn cả con gái, mỗi chị học đều cùng cùng ăn cùng ngủ. Có một giai nhỏ ốm đến, mấy ngày ngày nào chị cũng chịu học......"