Từ Tĩnh chắc là chịu lạnh, biểu cảm mặt cứng đờ, chút tự nhiên.
Người đàn ông vẫn kiêng kị Khương Vận, giọng điệu hòa hoãn ít: “Khương tiểu thư, lời cô lắm……”
Không đợi ông xong, Khương Vận đánh gãy: “Nghe ông ngủ với bà xã của nó .”
Vừa dứt lời, Trì Yên vốn an tĩnh một lúc lâu, mắt đột nhiên sáng lên, ngọt ngào gọi một tiếng: “Ông xã!”
…… Ông xã?
Gã đàn ông rõ ràng sửng sốt một chút, gần đây Trì Yên mới chút danh tiếng, nếu hôm nay gặp mặt, ông đoán chừng còn mất một thời gian nữa mới đến cô
Vì thế đối với Trì Yên ông cũng chẳng bao nhiêu cả.
Bao gồm cả việc cô kết hôn, ông cũng chỉ mới thấy từ miệng Trì Yên mấy phút mà thôi.
Mê Truyện Dịch
Trì Yên ngờ Khương Dịch sẽ đến.
Xung quanh khác, lực chú ý của đều đặt Từ Tĩnh còn đang , Trì Yên mới vô thức trực tiếp gọi một tiếng như thế.
là thiếu suy nghĩ.
Dù thấy ai bên , nhưng khi đại não hoạt động qua, Trì Yên lúc vẫn cảm thấy chút hối hận khi gọi "ông xã".
Cô cảm thấy biểu hiện của giống như là thiếu nữ hoài xuân , tất cả rụt rè đều vứt hết lên chín tầng mây mất .
Bên cạnh còn hai ngoài cuộc nữa, tai Trì Yên nóng lên, vốn dừng động tác chạy trong lòng Khương Dịch , ai ngờ dẫm làn váy.
Nháy mắt, Trì Yên cứ thế mà nhào vô trong lòng .
Khương Vận ở phía nhắc nhở: “Tiểu Trì, em cẩn thận một chút.”
Chóp mũi Trì Yên vốn dĩ gió lạnh thổi chút cứng, va chạm như thế, lập tức cảm thấy lỗ mũi nóng lên, giống như chất lỏng chảy xuống.
Tay nhẹ ôm vai cô, lòng bàn tay ấm áp, Trì Yên nhịn dựa trong lòng .
Khương Vận ám chỉ: “May mắn mũi em là hàng thật, giống nào đó nâng lên, nếu bây giờ chắc là lệch luôn mất .”
Trì Yên chuyện, chỉ chú ý ngẩng mặt về phía , áo sơmi trắng hiện lên một vệt hồng.
Cô tưởng là m.á.u mũi của lúc đ.â.m , thấy sợ, vội giơ tay nắm mũi
Nước mắt lưng tròng, một nửa là do đâm, còn một nửa là do m.á.u mũi cho phát hoảng
“Khương Dịch, hình như em chảy m.á.u mũi ……”
Giọng cô tinh tế, khí lực đủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau/chuong-163-tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau.html.]
Giọng mới cất lên thấy nọ lên tiếng, so với cách đối đãi với Khương Vận còn dịu dàng hơn ít: “Khương…… Khương tổng?”
Vừa nãy ông còn đang suy nghĩ Khương Dịch là ai, tự dọa sợ chính
“Cậu, chính là……”
“Ngoan, buông ,” Khương Dịch giơ tay kéo tay Trì Yên xuống, nửa dụ dỗ nửa cưỡng chế, “Không chảy máu.”
chảy nước mũi.
Anh lấy cái khăn tay lam nhạt túi áo xuống xoa xoa cho cô, đó mới đáp : " là chồng của cô ."
Mắt nọ mở càng to.
Khương Dịch hề để ý tới ông , cởi áo khoác che bả vai cùng cánh tay đang hở bên ngoài của Trì Yên, cúi đầu cô cài nút, nhẹ giọng : “Lát nữa họp.”
“Nga……”
Trì Yên vốn dĩ hiểu ý , kéo dài âm điệu, đến cuối cùng đột nhiên mới phát hiện .
Trên áo sơmi trắng sạch sẽ phẳng phiu của một vệt hồng hồng tùy tiện ở đó, cũng thấy ái .
Đây là vết son môi cô vô ý cọ lên.
Trì Yên giơ tay chắn chắn khóe môi: “Vậy bây giờ a?”
Giọng hai đột nhiên đè thấp, giống như là ngoài đối phương thì ai thấy .
Khương Vận bọn họ gì, cũng chỉ thấy hai mặt bàn dân thiên hạ liếc mắt đưa tình, nhịn nặng nề khụ một tiếng, chút bất mãn nhắc nhở: “Khương Dịch, em họp ?”
Trì Yên ý tại ngôn ngoại của chị, vì cho hai thấy, mặt chôn xuống càng thấp, đè thấp giọng hỏi : “Hay là bây giờ mua một bộ mới nhé? ”
Khương Vận tiếp tục ho khan.
Trì Yên: “Chị Khương Vận, cổ chị thoải mái ? Bên dì b*n n**c đó.”
Khương Vận còn kịp phản ứng , Trì Yên đưa lưng về phía chị, duỗi tay chỉ chỉ phía đối diện, theo hướng chỉ, quả thật thấy một dì bán đồ uống đang thét giọng quảng cáo.
Khương Dịch một cái, “Ôm đủ , nên họp .”
Vốn dĩ cũng tiện đường, còn sợ là sẽ muộn mất.
ôm ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực, Khương Dịch cũng buông tay.
Nghe nhắc nhở như thế, Trì Yên mới chú ý tới tay ôm chặt bao nhiêu, cô buông tay một chút, chuyển chủ đề hỏi: “Vậy quần áo bây giờ?”
Ý của đàn ông càng sâu: “Quên , trong xe vẫn còn một bộ.”