Mắt Trì Yên lóe lóe.
"Đương nhiên đây đều là suy đoán của chị, cụ thể thế nào quá mấy ngày nữa sẽ ."
Phùng Tân Lam sẽ vô duyên vô cớ chạy sang bên , tám chín phần là Trì Yên qua đây ghi hình, nên mới theo.
Nếu cố ý vì điều , thì chắc sẽ nhanh chóng tìm tới cửa thôi
Di động đúng lúc rung lên.
Là dãy lạ buổi sáng
Trì Yên vô cảm cúp, đó đưa dãy đó blacklist luôn.
·
Lúc Trì Yên và Khương Vận đến địa điểm chụp, camera thiết đều chuẩn thỏa.
Bên cạnh dựng một cái lều giản dị, chắc là dùng phòng trang điểm.
Nhiệt độ chân núi quả nhiên thấp hơn, mắt đều trắng tinh, ánh nắng chiếu lên nền tuyết trắng xóa, chiếu tầng tầng tia sáng lấp lánh.
Khương Vận từng hợp tác với A.G, nên hai bên cũng tương đối quen thuộc, đưa Trì Yên qua giới thiệu đơn giản với .
Người trong êkip nhiều lắm, Trì Yên với đại đa ở đây đều từng gặp qua, cô quen nhiếp ảnh gia và biên tập viên, nhưng vẫn ấn tượng đối với những sĩ ưu tú trong nghành
Ví như nhiếp ảnh gia, là nhiếp ảnh gia chuyên dụng của một ảnh hậu nước ngoài nào đó, giành ít giải thưởng quốc tế lớn.
Chóp mũi và vành tai Trì Yên chút hồng, da cô vốn dĩ trắng, nên càng thấy rõ, Khương Vận cầm tay cô, khi lều hóa trang nhắc nhở: "Đợi lát nữa chắc là cởi quần áo , mặc váy chụp mấy bức ben ngoài, còn thì chỉ cần dùng mặt là , hậu kỳ sẽ điều chỉnh ."
Hai tay Trì Yên lạnh lẽo.
Khương Vận cầm, "Tiểu Trì, OK ?"
Trì Yên gật gật đầu, đó A.G cho cô xem qua loại ảnh chụp, là hình ảnh mặc váy dài màu đỏ giữa băng tuyết đầy trời.
Màu trắng và màu đỏ hợp đánh thị giác, cực kì , cách còn thể nổi bật một khuôn mặt tinh tế như khắc họa.
"Như là ," Khương Vận xoa tay cô một chút, "Cố gắng một là qua nhé."
Trong cảnh nhiệt độ thấp kinh khủng thế , mỗi đều một là qua.
Trì Yên lên tiếng, hoá trang quần áo.
Mê Truyện Dịch
Camera điều chỉnh thử, lựa chọn góc độ tương đối mất công, mãi đến 10 giờ rưỡi mới chính thức bắt đầu .
Trì Yên chỉ mặc một bộ váy dài hở vai, tuy đùi, eo đều dán miếng giữ nhiệt, nhưng , ấm gần như là khí lạnh bên ngoài đánh tan ngay lập tức .
Điều duy nhất đáng ăn mừng là, tuy Trì Yên lạnh đến mức khớp hàm đều run lên, nhưng cánh tay cũng xuất hiện vết mẩn đỏ, cameras đưa đến vẫn tìm góc chết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau/chuong-172-tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau.html.]
Khương Vận bên cạnh xem, nhắn tin cho Khương Dịch: "Khương Dịch, chị xin em."
Vì chỉ lựa chọn mấy góc độ, hơn nữa Trì Yên biểu hiện , nên việc chụp nhanh chóng chót lọt
Chỉ là dù là nhanh, thì cũng ohair mất nửa tiếng.
Anh phim bên kêu dừng một cái, Khương Vận lập tức lấy áo phủ lên Trì Yên, "Lạnh ?"
"Vẫn ạ."
Ban đầu quả thật lạnh đến chịu , nhưng thời gian dài thì thấy cũng cả.
Trì Yên bỏ thêm một câu: "Nếu để Khương Dịch , em tuyệt đối c.h.ế.t chắc ."
Khương Vận: "......"
Khương Dịch .
Qua cửa ái khó khắn thứ nhất, con đường phía đều rộng mở thông suốt.
Mấy cảnh chụp lúc đều vô cùng thuận lợi, chụp nghỉ, tới 4h chiều là kết thúc
4h bên thế so với 4h bên thành phố Lâm An , nhiệt độ hạ xuống thấp, trừ mỗi việc trời vẫn sáng thì chả khác gì đêm khuya cả.
Trì Yên đeo mấy lớp khẩu trang, lúc vẫn còn đeo thêm, Khương Vận sợ cô khó thở mới ngăn : "Sắp đến nơi , giữa trưa chỉ mặc mỗi cái váy ở bên ngoài một lúc cũng thấy em như ."
Trì Yên chớp chớp mắt.
Trong- ngoài chỗ diễn đương nhiên giống , từ khi khỏi cameras, cảm giác lập tức trở , còn thấy lạnh mới là kì quái đó.
Khương Vận vốn đang thêm vài câu, tiếng di động vang lên một bước.
Chị thoáng qua tên thông báo, đó thoáng qua Trì Yên, chút bất đắc dĩ thở dài nhẹ nhõm một : "Được, cần đợi mấy ngày nữa, hôm nay là thể rõ ràng rôi."
Trì Yên cũng cúi đầu qua.
Phía ba chữ: Dì Phùng.
Cô quên mất, cô kéo Phùng Tân Lam backlist, nhưng bà vẫn thể gọi điện cho Khương Vận mà.
Khương Vận bên cạnh ấn , khi trầm mặc vài giây, câu đầu tiên chính là: " , bọn đang định trở về."
Dùng ngón chân nghĩ cũng Phùng Tân Lam đang hỏi cô.
Trì Yên nhéo tay, đầu ngón tay cứng đờ, là nóng lạnh.
Cô chút hoảng.
Cũng qua bao lâu, Trì Yên mới Khương Vận mở miệng, là với cô: "Về thì rõ ràng một luôn , Tiểu Trì, em những chuyện, tránh cũng thoát mà."