Thời gian tuy là do Khương Dịch định , nhưng cũng sợ cô ăn quá nhanh tiêu hóa , nên cũng chỉ ở bên cạnh cô tiếp tục nhai kỹ nuốt chậm ăn một chén cháo với bốn cái bánh bao nhỏ.
Ăn no hết sáu phần, Trì Yên dám ăn tiếp nữa.
Nếu mấy ngày nữa thử vai, vai nữ chính vốn là thể gầy gò ốm yếu, một trận gió thổi qua hận thể thổi luôn, Trì Yên dám đắp thêm thịt lên lúc .
Lúc buông đũa xuống, Trì Yên thấy Khương Dịch hỏi: “Sao ăn ít thế?”
Anh nửa bàn việc, chỉ cách Trì Yên mấy centimet, giơ tay, nâng nhẹ cằm cô lên.
Trì Yên bĩu môi, “Qua 5 phút .”
Khương Dịch cũng vạch trần cô, “Cho em thêm năm phút, ăn nhiều một chút.”
“Không thể ăn quá nhiều, em giữ dáng.”
Lời dứt, Trì Yên thấy cúi đầu, lướt mắt đánh giá cả cô từ xuống , qua hơn mười giây mới đến kết luận: “Gầy.”
Trì Yên dự cảm sẽ lời ho gì.
Quả nhiên, Khương Dịch nhíu mày: “Ngực cũng nhỏ.”
“Lăn!”
Trì Yên nâng chân đá , “Chị Khương Vận và nhiếp ảnh gia đều tỉ lệ cơ thể em là tỉ lệ vàng đó.”
“Để nghiệm chứng một chút.”
Không đắn.
Trì Yên giơ chân đá , nhanh hơn một bước bế từ ghế dậy đặt lên bàn việc.
Chắc Khương Dịch ấn điều khiển từ xa, Trì Yên thấy phía đối diện cô, cửa chớp chậm rãi ha xuống.
Ánh đèn nê ông bên ngoài đều chặn , trong văn phòng chỉ còn ánh đèn ấm áp.
Áo lông của Trì Yên đẩy lên một chút, ngón tay rõ ràng lạnh lẽo, thế mà lúc hướng eo cô lên, giống như đang châm lửa, nóng bỏng.
Di động bên cạnh rung một chút, Trì Yên mới chuyển đầu qua, đàn ông siết chặt eo cô kéo , “Chuyên tâm một chút.”
Áo lông kéo đến tận ngực, quần lót cũng kéo xuống. Cả Trì Yên khô nóng, căn bản cách nào phân tâm nữa cả, chỉ là khi bắt đầu thì lấy một cái áo mưa trong túi xách.
“Em chỉ mang theo một cái thôi, xem .”
Ý của Trì Yên là nhắc nhở tiết chế chút, tuy lời vẻ cũng khá uyển chuyển, nhưng dựa IQ của Khương Dịch chắc vẫn thể hiểu .
Ai ngờ nọ gật gật đầu, “Hôm nay Cận Thanh tặng một hộp.”
Trì Yên: “……”
…… Lục Cận Thanh!
Trì Yên cũng ngủ lúc nào
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau/chuong-180-tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau.html.]
Mơ mơ màng màng cảm giác dòng nước ấm áp chảy qua , tẩy rửa sạch sẽ, cô lười mở mắt , chỉ hừ vài tiếng laik cọ cọ trong lòng .
Hình như Khương Dịch câu gì đó, nhưng Trì Yên rõ.
Cả giọng và tất cả các giác quan đều trở nên mơ hồ, cô chỉ cảm thấy giọng thật dễ , đến cả khi tức giận cũng dễ .
Rốt cục do buổi chiều ngủ quá nhiều, đến tối Trì Yên cũng ngủ lâu , lúc tỉnh dậy thì mới hơn 11h.
Khương Dịch vẫn ngủ sâu, khuôn mặt đều giãn , vẻ lạnh lùng biến mất hơn nửa, Trì Yên kéo tay đang ôm eo , nhẹ nhàng rời giường.
Không thể giày cao gót vì sợ sẽ đánh thức Khương Dịch mất
Vì thế Trì Yên dứt khoát giày da của Khương Dịch, chầm chậm dịch dần cửa.
Văn phòng bên ngoài bật đèn, nhưng cửa chớp kéo lên, nên vẫn ánh sáng.
Trì Yên đến bên cạnh bàn lấy di động, xem hết đống tin nhắn mới nhất.
Cơ bản đều là do Khương Vận gửi đến, đa là về chuyện chính sự.
Như là Từ Tĩnh Weibo tạm thời do công ty quản lý, chắc sẽ chuyện gì nữa đây; ví như, ít phóng viên, bu như ông chạy đến vây chặn cửa khách sạn Vương tổng ở.
【 An tâm ngủ một giấc, ngày mai lên là chẳng còn chuyện gì nữa . 】
Hình như Khương Vận hề coi chuyện là chuyện to tát gì.
Trì Yên hết buồn ngủ, rep tin nhắn hổ chị ngủ .
Rất nhanh, Khương Vận rep :【 Tiểu Trì, thời gian em rep tin nhắn mơ hồ a. 】
Trì Yên đồng hồ.
Cũng mơ hồ lắm…… Cách hơn ba giờ, còn rep tin nhắn của chị lúc nửa đêm
Trì Yên:【 nãy ngủ ạ. 】
【 cần giải thích, chị thể hiểu mà. 】
Trì Yên thật sự giải thích nữa, hỏi chuyện chính :【 vì đều chặn Vương tổng? 】
【 Từ Tĩnh chuốc say Vương tổng, bước tiếp theo sẽ xảy chuyện gì chắc em cũng chứ? 】
Trì Yên đương nhiên .
Bước tiếp theo, đương nhiên là chùm chăn lên đầu đấu địa chỉ .
Khương Vận:【 đúng , ngày mai dì Phùng về Pháp. 】
Trì Yên trả lời.
【 chỉ là một tiếng cho em thôi, bà gọi điện cho em thi em . 】
Mê Truyện Dịch
Bây giờ di động của Phùng Tân Lam vẫn còn lẳng lặng blacklist của cô kìa, Trì Yên cũng ý định xóa nó khỏi đó.