Khương Vận gật gật đầu, “Cho nên nếu chọn thì Tiểu Trì khi xong các cảnh của chị là cắt tóc ?”
“Đội tóc giả cũng , nhưng…… nên dùng tóc giả, tóm nó cũng tự nhiên lắm.”
“Tiểu Trì?”
Trì Yên chỉ lo xem kịch bản, chờ đến khi Khương Vận hỏi cô, nàng mới phản ứng , “Sao ạ?”
“Tóc thể cắt chứ?”
Hai đồng thời đầu đây, đều đang đợi cô đáp .
Vừa tâm tư Trì Yên tuy đặt ở chốn , nhưng cũng hai chuyện, cô giơ tay sờ tóc , tóc cô dài nhanh, bây giờ dài qua xương bướm lưng mấy centimet .
…… hình như Khương Dịch thích cô để tóc dài.
Lần đó cô chỉ cắt tóc một xíu nhanh chóng phát hiện, lúc sấy tóc cho cô hỏi: "Sao cắt tóc thế?"
Trì Yên quên lúc trả lời thế nào
Cô chỉ một lúc Khương Dịch cũng gì nữa, đó cô cũng nhẹ nhàng hơn bình thường nhiều.
Trì Yên thất thần vài giây, mãi đến khi Khương Vận nặng nề khụ một tiếng nhắc nhở.
Phó đạo diễn tưởng cô , dù cô bé để tóc dài trông dịu dàng hiền lành thế , chỉ cần là thấy cảnh ý vui , cắt cũng bình thường: “Nếu thật sự ……”
“Có thể cắt ạ.”
Ngón trỏ của Trì Yên quấn vài lọn tóc, “Đạo điễn Lý, cắt đến ạ?”
Đạo diễn Lý lật đoạn của kịch bản, phía một bức phác họa dáng vẻ nhân vật, trừ việc mắt mũi thì đến quần áo cũng phác họa chi tiết, mỹ hề khuyết điểm
Cô gái đó tóc ngắn sát tai, nghịch ngợm tỏa sáng.
Khương Vận tưởng tượng dáng vẻ Trì Yên khi cắt tóc, nhịn “Phụt” tiếng: “Tiểu Trì, cắt xong em sẽ thành mười tám tuổi.”
Nháy mắt trẻ hơn mười tuổi.
Trì Yên cảm thấy lời giả chút nào, khác , nhưng chính cô vẫn rõ.
Cô còn nhớ rõ một đội tóc giả ngắn ngoài với Khương Dịch con cái dì là nhân viên hướng dẫn mua sắm cho rằng Khương Dịch câu dẫn trẻ vị thành niên nữa chứ.
Phó đạo diễn rõ ràng lòng với câu trả lời của cô, thu kịch bản, giống như chuyện phiếm kéo một đề tài: “Hôm 《 dẫn đường 》 bắt đầu chiếu, xem.”
Trì Yên chuyển mắt chị.
“Tuy rằng là vì Lục Chi Nhiên mới xem, nhưng vẫn cần một câu, cô bé quả thật cho kinh diễm .”
Khương Vận nhướng mày: “Kỹ thuật diễn của Tiểu Trì nhà chúng cũng chứ? ”
“Cực kì ”
Phó đạo diễn ngáp một cái, “Mấy ngày nay cả đêm lẫn ngày đều thử diễn viên, mà vẫn thấy ai thích hợp đóng vai hai chị em .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau/chuong-186-tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau.html.]
Dừng một chút, chị Trì Yên: “ hôm nay cũng tệ lắm, diễn thật a cô bé.”
Lời cổ vũ Trì Yên ít.
yếu tố quyết định thật sự, chủ yếu vẫn là do cô.
Trì Yên tự giác chuẩn đầy đủ, tố chất tâm lí cũng hơn so với lúc ít, đến lúc khi thủ vai, vẫn nhịn chạy toilet một lát.
Khương Vận bên ngoài chờ cô, “Tiểu Trì, em lo lắng cái gì?”
Trì Yên , cầm di động gửi tin nhắn cho Khương Dịch:【 hôm qua vì em nhận điện thoại ? 】
Khương Vận: “Lần em qua , chị sẽ..... Không đúng, là Khương Dịch hai tháng.”
Trì Yên: “……”
Trì Yên chuyên tâm chờ tin nhắn đáp .
Xã hội giờ đều chỉ coi trọng vật chất, cô gọi nổi điện thoại nữa .
Không đến một phút, Khương Dịch nhắn :【 sẽ nạp thêm thẻ cho em, hôm nay bù chuyện hôm qua ? 】
【 , em tức giận đó】
Khương Vận bên ngoài vẫn còn đang an ủi cô, còn cả chicken soup trong điện thoại cho cô nữa chứ, từng câu từng chữ đều tràn ngập tình cảm
Nếu Trì Yên vẫn là học sinh tiểu học, nhất định sẽ cảm động đến thành tiếng luôn.
【 Bà xã, sai . 】
【 thôi, hôn em một cái, em sẽ tha thứ cho . 】
Tin nhắn gửi đến vài giây, Khương Dịch gọi điện thoại qua.
Trì Yên ấn tiếp, giọng và giọng Khương Vận đang Chicken soup bên ngoài đồng thời vang lên: “Yên Yên.”
Trì Yên vặn vòi nước, bên tiếng nước ngừng, đầu yên tĩnh đến kỳ cục.
Tắt vòi nước , giương mắt, cô thấy chính ở trong gương, khẽ nhếch môi.
Là bộ dạng của thiếu nữ hoài xuân
“Khương Dịch ca ca.”
Đầu chớp mắt an tĩnh một lát, “Ngoan, đừng loạn, đang họp.”
“Anh vẫn hôn em.”
Nửa phút , thành phố Lâm An.
Trong phòng hội nghị, đám nhân viên đều đang nơm nớp lo sợ, cầu nguyện khấu trừ tiền thưởng trong tháng, Khương tổng hằng ngày vẫn vô cảm của bọn họ dịu dàng cong khóe môi hôn di động một cái.
Mê Truyện Dịch