Cô bé giơ cánh tay nhỏ lên, nhưng là tiền Trì Yên đưa cho cô bé, đó kéo tay cô nhét , nhanh như chớp nhảy xa.
Trì Yên chỉ thể thu tiền về, đó mở tấm card
Vừa mở tấm card , một tấm thẻ phòng trượt xuống .
Là thẻ phòng của một khách sạn gần đây.
Trì Yên nhấp nhấp khóe miệng, thấy ở đầu : “Hoa tặng em, em tặng chính cho là .”
Điện thoại nhanh chóng cắt đứt.
Tim Trì Yên đập thình thịch, cô cúi đầu, cầm lấy tấm thẻ phòng lật qua xem thử, đó ngẩng đầu, bước nhanh về phía một đống tòa nhà cao tầng ở giao lộ phía .
Bên một loạt chữ tiếng Anh chữ, trùng với tên khách sạn thẻ phòng.
Hành vi của Khương Dịch chả khác nào một lời mời mọc.
Còn mời mọc cái gì, trong lòng hai đều rõ ràng. Trì Yên ăn cơm ở bên ngoài , lúc đến cửa phòng, gần 8h tối.
Hành lang rộng rãi, sáng sủa, mọt đường chạy dài; hiếm qua .
Trì Yên ôm hoa bằng tay trái, lười lấy thẻ phòng ở trong túi nên trực tiếp gõ cửa luôn, đến cái thứ ba, cửa phòng mở .
Trong phòng hình như bật đèn, chỉ mờ mờ ảo ảo, ngay lúc cửa mở , ánh sáng ngoài hành lang chiếu thẳng .
Người đàn ông ở cửa, chân, bóng đổ lên sàn nhà, kéo dài mờ mờ. Tay Trì Yên còn thu , nâng mắt chạm mắt Khương Dịch, cô mở miệng, khóe môi giơ lên: "Em tự đưa đến đây."
Khóe môi Khương Dịch cũng giơ lên, đáp lời.
“Khương tổng, ký nhận dịch vụ a?”
Trì Yên mới đưa tay qua, cầm lôi trong, cửa gần như đóng sập ngay phía .
Trong phòng lập tức tối sầm
Mành cửa kín mít, đến tia sáng bên ngoài cũng lọt nổi.
Hoa trong n.g.ự.c Trì Yên thuận thế trượt xuống, nặng nề rơi bên chân, Trì Yên đẩy một chút, “Bật đèn.”
Tầm chỉ một mảnh đen nhánh, trừ ánh mắt lóe sáng của , cô dường như chẳng còn thấy cái gì.
Trì Yên đưa tay sờ công tắc đèn, tay dễ dàng cầm lấy, tay đan tay cô, ôm cô nhẹ giọng hỏi: "Ăn ?"
Hơi thở của gần như phả hết tai cô, nóng bỏng, giọt nước khẽ nhỏ xuống từ mái tóc ngắn, cảm giác lạnh nóng đánh úp , Trì Yên lùi phía tường, nhẹ giọng đáp: "Ăn ."
“Anh còn ăn.”
Trì Yên: “……”
Khương Dịch tiếp tục nữa, giơ tay sờ sờ mái tóc ngắn chạm vai của cô: "Tóc ngắn ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau/chuong-196-tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau.html.]
Giọng nhàn nhạt, vui buồn.
Vừa lú nhờ cô bé con đưa hoa cho Trì Yên, Khương Dịch cũng ở xe phía đối diện, cô với cô bé con vui vẻ, khuôn mặt dịu dàng, trừ mỗi việc mái tóc ngắn cũn , thì chả gặp cô nhất là bao.
Trì Yên “Ân” một tiếng, “Thích ?”
“Ân.”
Trì Yên cũng giơ tay, nhưng là để sờ tóc mà trực tiếp cầm tay : “Nói thật .”
Khương Dịch mở miệng, buông lỏng tay Trì Yên mở đèn .
Trong phòng lập tức sáng lên, Trì Yên theo bản năng híp híp mắt, chờ đến khi thể thích ứng với ánh sáng mới mở .
Bây giờ khuôn mặt Khương Dịch hiện rõ mặt, Trì Yên giơ tay chạm chạm mặt , “Thật sự thích ?”
“Thật sự.”
Trì Yên cảm thấy lời của Khương Dịch tính thuyết phục gì cả, cô chỉ cắt tí xíu tóc mà tối đó Khương Dịch giống , giường là bộ dạng chả mấy hứng thú
Cô còn tưởng rằng Khương Dịch thích loại tóc dài phiêu phiêu, định sẽ cắt tóc nữa, vì thế vì phim mới cắt tóc, đó cô cũng hỏi riêng thích loại nào.
Đáng tiếc hỏi .
Lúc nên đắn, đàn ông nay đều chịu đắn.
Trì Yên nhíu nhíu mày, “Gạt ”, tóc bên tai vén tai, ghé môi , mái tóc ngắn ướt nước cọ nhẹ lên má trái của Trì Yên, cô thấy : “Tóc ngắn .”
“Đẹp ?”
“Tiện.”
Áo khoác của Trì Yên cởi , men theo cơ thế rơi ở thảm.
“Trước mỗi ở giường ——”
Trong phòng mở điều hòa, nhưng Trì Yên vẫn run một chút.
“Đè lên tóc em, em đều kêu đau.”
Bên tai Trì Yên nóng lên, “Đó cũng thấy nhẹ chút.”
“Anh đủ nhẹ .”
Mê Truyện Dịch
Tiếng dứt, váy Trì Yên vén lên, lúc cô mới phản ứng , “Em tắm ……”
Không đợi cô xong, hai đùi nâng lên, Trì Yên vì để ngã, chỉ thể vòng qua eo , duỗi tay ôm vai
Không hề màn dạo đầu, lâu lắm Trì Yên trải qua chuyện , thích ứng nổi, cả mặt đều nhăn , tự giác quấn c.h.ặ.t c.h.â.n hơn, "Nhẹ chút____"