“Dựa phản ứng của nhà chắc là thể.”
Tuy thoạt chỉ là một vụ tai nạn giao thông bình thường, nhưng phản ứng của nhà rõ ràng bình thường.
Quả nhiên, tiền là vạn năng.
Trì Yên siết chặt góc chăn, vì dùng sức quá độ, móng tay trắng bệch, tay đang khoác lên vai đưa xuống cầm tay cô, niết nhẹ theo từng ngón tay, một tay khác cọ nhẹ lên xương quai xanh của cô.
Ngón tay sạch sẽ thon dài, ngón trỏ, đúng là nốt ruồi Trì Yên.
Trì Yên gối đầu lên n.g.ự.c , mặt lệch về một bên, là thể tiếng tim đập rõ ràng
Nhanh, cực kì nhanh.
Còn nhanh hơn cả cô nữa.
Trì Yên đột nhiên chút buồn , lôi kéo tay của Khương Dịch mở miệng hỏi: “Khương Dịch, cũng sợ a?”
“Sợ,” Khương Dịch cũng phủ nhận, ôm cô càng chặt hơn, giọng thấp, khe khẽ thở dài: “Cho nên Yên Yên, em ngoan một chút, chăm sóc cẩn thận.”
Động tác của Trì Yên dừng , đó đặc biệt lời đáp một tiếng.
*
Chuyện cũng nhanh chóng qua .
Trong thời đại thức ăn nhanh* , ai quá quan tâm đến việc chả liên quan gì đến cả.
Trì Yên cũng vẫn chạy theo lịch trình như bình thường, chạy hết 1 tuần, Bạch Lộ gọi điện đến.
Là gọi Trì Yên vùng ngoại thành với cô
Mấy ngày nay, Bạch Lộ cũng chạy khắp nơi cùng đồng nghiệp, sắp đến Tết âm lich , tòa soạn nhiều việc lo hết, cô nàng mới dứt khoát Trì Yên rảnh rối mấy ngày nay cùng.
Trì Yên tác dụng của một sai vặt, thỉnh thoảng còn cầm bút giấy Bạch Lộ nữa chứ.
Hôm nay Bạch Lộ tới phỏng vấn cha cô gái mới mất hôm , vấn đề nên hỏi đều hỏi 1 lượt, mặc kệ là hổ trực tiếp là bóng gió dò hỏi thì vẫn đều vô dụng
Hai vợ chồng vẫn giữ kín như bưng, tin tức quan trọng đến nửa điểm cũng để lộ, cuối cùng còn mắng cho hai Bạch Lộ và cô một trận, hai ngườ lo chuyện bao đồng.
Thế càng bình thường.
Bạch Lộ nghĩ trăm cũng , đường lái xe về còn oán giận với Trì Yên: “Yên Nhi, xem bọn họ rốt cuộc nghĩ cái gì thế a?”
Trì Yên chuyện, chằm chằm ngoài cửa sổ xe đến xuất thần.
Bạch Lộ đầu cô một cái, “Nhìn cái gì…… Một bệnh viện tâm thần thì gì chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau/chuong-201-tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau.html.]
Tên ở cửa nhưng Trì Yên rõ lắm, “Bệnh viện tâm thần Lam sơn ?”
Cô nhớ rõ Đỗ Vũ Nhu ở đây.
Bạch Lộ cũng theo tầm mắt cô, khẽ gật đầu, “ ……”
Nói , cô nàng đột nhiên dẫm phanh , duỗi tay chỉ chỉ phía , “Yên Nhi xem phui nữ phía …… Có cái cô họ Đỗ, Đỗ gì đó ?”
Trì Yên nheo nheo mắt, nghiêng về phía , miễn miễn cưỡng cưỡng xác nhận phận nọ
Cô gật gật đầu, duỗi tay tháo đai an .
“Cậu gì thế?”
“Tớ việc hỏi cô .”
Bạch Lộ vội vàng túm chặt cô , “Cô bệnh đấy……”
Trì Yên hít sâu một , giơ tay chỉ chỉ nốt ruồi xương quai xanh của , “Trên cô cũng .”
Hèn gì ban đầu khi bác tài xế kể chuyện với cô, Trì Yên cảm thấy chút quen quen, cũng thấy hình như từng xảy .
Quả nhiên là từng xảy loại chuyện thế .
Mê Truyện Dịch
Trì Yên nhớ là chuyện lúc cao trung, trong nhà Đỗ Vũ Nhu cũng giữ kín như bưng chuyện , giống y đúc thái độ của hai vị cha ngayd hôm nay.
Không quá mấy ngày, lúc Trì Yên tìm Đỗ Vũ Nhu hỏi thử, thì nhà hàng xóm cô bọn họ mua biệt thự ở thành phố duyên hải nào đó, mấy hôm dọn .
Trì Yên cắt đứt quan hệ với Đỗ Vũ Nhu, mãi đến hơn nửa năm mới gặp .
Gia cảnh của Đỗ Vũ Nhu cũng giống cô, thiếu tiền, nhưng cũng đến mức mua một căn biệt thự mấy vạn , như chỉ còn một khả năng____ đám cũng dùng tiền bịt miệng.
Giống hệt tình huống xảy mấy tháng nay.
Trì Yên đẩy cửa xuống xe, Bạch Lộ yên tâm cô, vội vàng theo cô qua, “Yên Nhi……”
Cô nàng sợ , bắt lấy tay Trì Yên: “Hay là thôi ……”
“Bên cạnh cô còn một con trai, thấy ?”
Bạch Lộ gật gật đầu.
Đến gần hơn một chút, Trì Yên cũng thở dài nhẹ nhõm một , “Trạng thái của cô chắc vẫn .”
Đỗ Vũ Nhu đang xích đu, con trai phía cũng gì đó, khóe môi hai đều mang theo .
Lúc Trì Yên và Bạch Lộ đến, là nam sinh chú ý thấy .
Sở dĩ gọi là nam sinh, là vì thoạt thật sự khá nhỏ, tuổi khả năng sấp xỉ Trì Nhiên, mặt vẫn còn mang theo vẻ non nớt và tinh thần phấn chấn.