An an tĩnh tĩnh chỉ tiếng nước chảy, ngoài ý rấy rợn .
Trì Yên dám ở lâu, đóng nước, vẫn rửa sạch trực tiếp .
Hành lang vẫn trống , Trì Yên bước nhanh chân hơn, giày cao gót giẫm lên sàn nhà, tiếng “Lộc cộc” vang lên ngừng, chỉ còn cách mấy mét là ngoài, miệng và mũi Trì Yên thứ gì đó bịt .
Kêu tiếng, cũng còn sức lực.
Mí mắt Trì Yên run rẩy, còn đến hai phút, mắt đen kịt một mảnh —— mất hết ý thức.
Lúc Khương Vận phát hiện điểm thích hợp là mười phút .
Trì Yên mù đường, hơn nữa là đầu tiên đến đây, Khương Vận sợ cô đầu óc choáng váng chỗ nào, khi chính sự với quản lí cao cấp của công ti nào đó xong, cầm di động qua toilet bên .
Hành lang dài rộng rãi, trần là một loạt các bóng đèn, mỗi góc đều soi đến cực kì sáng rõ
Sáng đến chút rợn .
Khương Vận thoáng qua, mỗi phòng trong toilet đều mở cửa, thấy Trì Yên .
Cô yên tâm, gọi điện thoại cho cô gọi: “Tiểu Trì?”
Không ai đáp.
Đầu bên các minh tinh khác thảm đỏ xong, bây giờ toilet tăng thêm, ba thành đàn .
Khương Vận càng thêm đau đầu, chào hỏi với chị, chị cũng rảnh lo, khi hết toilet rời .
Di động Trì Yên gọi , ai tiếp , cũng ai cắt đứt.
Hơn 10 tiếng báo thì tự động cắt.
Lại gọi qua, vẫn là tiếng báo âm, đó hệ thống tự động cắt, tuần lặp .
Khương Vận dứt khoát gọi cho Trì Yên nữa, ngược tìm Khương Dịch gọi qua, hấp tấp về phía phòng an ninh.
Chắc Khương Dịch đang ở xe, khi tiếp điện thoại, đầu tiếng bật loa vang lên một chút, giọng amh nhanh chóng truyền đến: "Chị, thế?"
“Không thấy Tiểu Trì ,” Khương Vận ngắn gọn, “Chắc là tầm hơn mười phút .”
Dáng vẻ chị nghiêm túc, cũng nhiều lời vô nghĩa: “Bây giờ chị đến phòng an ninh xem cameras theo dõi, em ngẫm đây em con bé chọc đến ai ?”
Vừa dứt lời, Khương Vận giơ tay gõ gõ lên cánh cửa mặt.
Trì Yên từng tới nơi , nhưng Khương Vận là khách quen.
Nghệ sĩ chị dẫn đều là siêu hot, tham gia ít các liên hoan phim lớn nhỏ, Khương Vận ngựa quen đường cũ tìm tới phòng an ninh.
Điện thoại đầu an tĩnh vài giây, chị thấy giọng nam truyền tới, Khương Dịch, mà là Lục Cận Thanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau/chuong-204-tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau.html.]
“Lương Phong một cô con gái hơn 9 tuổi, là do con gái nuôi của ba là Lương Duyệt sinh, vì chuyện mà Lương Duyệt đuổi khổ nhà....……”
“Nói trọng điểm.”
Lục Cận Thanh khụ một tiếng, “Ngày đó Lương Duyệt khó sinh qua đời, cổ cũng nốt ruồi.”
Cậu đưa kết luận: “Có thể là do Lương Phong quá thích Lương Duyệt, nên mới khắp nơi tìm phụ nữ nốt ruồi ở vị trí đó.”
“Chính yếu là, Lương Phong đặc biệt chiều chuộng con gái bảo bối.”
Khương Vận Lục Cận Thanh bên , bảo bảo vệ xem cameras.
Thời gian xảy gần, nên nhanh chóng tìm đoạn Trì Yên khỏi toilet.
Lúc thì bình thường, nhưng lúc, quả nhiên là một đàn ông bịt thuốc mê mang .
Người nọ áo đen quần đen, còn mang cả mũ đen, khỏi cửa thể như là hơp thể với bóng đêm
Hình ảnh phóng đại hơn, miễn cưỡng thể thấy mặt gã đàn ông
Người cực kì trắng trợn táo bạo, cũng đeo khẩu trang che dấu gì cả.
Khương Vận nhíu mày : “Là môth gã đàn ông, 1 mét 8 trở lên,” chị tiếp tục phóng đại, “Trên tay cso đeo nhẫn cưới.”
Cách vài giây, đợi chị kỹ, chị đột nhiên nhớ tới cái gì: “Bố là phó thị trưởng?”
Lần vẫn là tiếng Lục Cận Thanh đáp.
“Tiểu Dịch, ba hình như là cấp của ba em.”
Toàn bộ quá trình Khương Dịch gì, mãi đến lời , mới “Ân” một tiếng, “Chị, em .”
Nói xong trực tiếp cắt điện thoại.
Lục Cận Thanh giơ tay xoay tay lái, nâng mắt, là thể thấy đàn ông qua kính chiếu hậu nhíu chặt mày.
Nhìn thế nào cũng giống như giây tiếp theo sẽ đập phá đồ đạc phát hỏa lên đó.
Lúc Lục Cận Thanh cũng dám giỡn, “Bình thường con gái đều là do tài xế trong nhà đón đưa, lúc chắc đang ở nhà……”
Mê Truyện Dịch
Ý rõ ràng, hiện tìm Lương Phong, xuống tay từ phía con gái bảo bối của .
Hiệu quả tuyệt đối cao.
Lời của đột nhiên dừng —— vấn đề là, nhà bọn họ ở đây cả.
Khương Dịch cũng chuyện vô nghĩa với , trực tiếp gọi điện cho Khương Bác Đào, hỏi thăm.
Khương Bác Đào cũng nhàn đến nỗi việc gì ghi địa chỉ nhà của từng sổ, gọi sang bên Lương gia hỏi, thằng nhãi ranh Khương Dịch thúc giục nhanh lên.