Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Ảnh Hậu - Chương 206: Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Ảnh Hậu

Cập nhật lúc: 2025-07-02 04:25:49
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ngoan, đừng sợ.”

“…… Ân.”

“Đưa điện thoại cho .”

Trì Yên mím môi ngẩng đầu nọ: “Anh bảo tiếp điện thoại.”

Lương Phong cong môi, dưói ánh đèn, mặt trắng đến phát lạnh, càng hiện âm trầm.

Khương Dịch thẳng vấn đề: “ là Khương Dịch.”

Lương Phong nhíu mày.

Cái tên Khương Dịch , còn hơn cả quen thuộc.

Trong mắt những trưởng bối uy tín dnah dự của bọn họ, Khương Dịch chính là điển hình của con nhà .

đang ở nhà

Mày Lương Phong nhíu càng chặt: “Mày gì?”

“Con gái còn nhỏ như ——”

“Khương Dịch, nó mày uy h.i.ế.p tao?”

Mê Truyện Dịch

bao giờ uy h.i.ế.p ,” giọng Khương Dịch nhàn nhạt, “Cho một phút tư ngẫm, giờ đang ở .”

Lương Tâm Nhi đầu còn đang chuyện, đầu bên nay rõ lắm, chỉ thể mấy chữ.

Lương Phong một đứa con gái, ở bên ngoài thể xa, nhưng chỉ cần về nhà là sắm vai một cha nhất thế giới.

Trên trán nhanh chóng hiện lên một lớp mồ hôi, môi bắt đầu run run, còn nghĩ gì, Khương Dịch đầu bên : “Còn mười giây.”

Lương Phong rũ nắm đ.ấ.m bên , hô hấp cũng nặng lên.

chủ trương lấy bạo chế bạo, nhưng tiền đề là vợ , một cọng tóc cũng thiếu.”

Giọng Khương Dịch càng ngày càng lạnh: “Một cuối cùng, ở ?”

Đầu bên cô bé con sợ hãi kêu lên một tiếng, truyền đến tiếng của rấy nhiều .

1s Lương Phong cũng dám ttif hoãn, vội báo địa chỉ.

Trì Yên thậm chí còn Khương Dịch gì, chỉ một cuộc điện thoại, Lương Phong cứ co quắp bất an xoay qua xoay tại chỗ.

Bốn phía đều mùi gỗ thối và mùi sắt rỉ, Trì Yên hít một , dày dâng lên nước chua

gì, Lương Phong càng thể

Đại khái qua hơn mười phút, Lương Phong đến tháo hết dây thừng buộc tay chân cô, "Cô ngoài ."

Trì Yên nguyên do, nhưng sợ nhất thời đổi ý, cũng dám hỏi nhiều, cầm di động chạy chậm cửa.

Nhiệt độ bên ngoài càng thấp, mới khỏi cửa, gió lạnh thấu xương gió dội đến, mặt với bả vai cô đều đau.

Đằng mấy chiếc xe dừng , ẩn trong bóng đêm, lớn rõ lắm.

Trì Yên tại chỗ vài giây, mãi đến khi tới ôm cô lòng, trêm vai áo khoác che , còn mang theo ấm cơ thể của .

Trì Yên hít hít cái mũi, thấy hỏi: “Sợ ?”

“Sợ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau/chuong-206-tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau.html.]

Khương Dịch bế cô lên, Trì Yên duỗi tay ôm lấy cổ , mặt chôn n.g.ự.c , nước mắt chảy xuống, đều cọ lên quần áo cả.

Lúc trong đầu cô chỉ nghĩ đến Khương Dịch.

Sao thể sợ, cô còn chụp ảnh cưới với Khương Dịch, cũng cùng trải qua tuần trăng mật, thậm chí còn Khương Dịch nghiêm túc yêu cô.

về hướng bên , cũng xe cảnh sát lóe đèn thoảng qua, chuyênh một đêm tĩnh lặng lập tức trở nên náo nhiệt.

Nước mắt Trì Yên rớt càng nhiều, ồm ồm gọi : “Khương Dịch.”

“Sao thế?”

“Em còn yêu em.”

“Anh yêu em”

Khương Dịch ôm trong lòng càng chặt, tiếng gió quá lớn, nhưng vẫn thấy Trì Yên nhẹ nhàng đáp một câu: “Em cũng yêu .”

·

Lúc Trì Yên tỉnh nữa, là sáng ngày hôm .

Trước mắt trắng tinh, cả bức màn và ga trải giường đều trắng, đàn ông ghé mép giường, tay vẫn nhẹ đặt lên cánh tay cô.

Trì Yên chú ý mu bàn tay cắm kim tiêm, cô nâng một cái tay khác lên đè đè huyệt thái dương, đó khẽ chạm mặt Khương Dịch

Từ lông mày đến mắt, từng cái lông mi của.

Lông mày Khương Dịch vẫn nhẹ nhăn, hình như ngủ yên, Trì Yên chỉ nhẹ nhàng trở , tình giấc.

Anh mở mắt

Bốn mắt giao , đáy mắt vẫn tỉnh hẳn.

Trì Yên chớp chớp mắt, gọi tên : “Khương Dịch.”

“Ân.”

Khương Dịch buông cánh tay cô , “Đói ?”

“Không ăn.”

Dạ dày Trì Yên trống , nhưng vẫn ăn.

Bình nước hết, Khương Dịch kéo tay trái của cô, động tác rút châm đặc biệt nhẹ, ấn lên mu bàn tay cô hơn 10s, mới đưa tay chuyển đến cái bụng nhỏ của cô: "Gầy thế , còn chịu ăn?"

Trì Yên cầm tay , “E thật sự ăn.”

“Nghe lời ——”

Khương Dịch còn xong, cửa phòng bệnh “Phanh” một tiếng mở , tiếng cực vang lực cực mạnh, giống như trực tiếp đá văng .

“Khương Dịch!”

Khương Dịch cùng Trì Yên đồng thời sang.

Thẩm Văn Hinh cầm tờ báo cáo kiểm tra sức khoẻ, chiếu thiếu điều chụp lên mặt Khương Dịch: “Vợ con thai con cũng ?”

Trì Yên: “……”

Đừng Khương Dịch , ngay cả cô là đương sự, nếu hôm nay Thẩm Văn Hinh , cô cũng sẽ chứ.

Thẩm Văn Hinh trắng mắt liếc Khương Dịch một cái, lúc đầu Trì Yên là một bộ dạng hiền , “Tiểu Yên mấy ngày nay ăn uống đúng ? Muốn ăn cái gì cứ với , cho con.”

Loading...