Sau khi Trì Yên lái xe về gara, theo Khương Dịch về phòng.
Cô cách chỉ hai bước chân, hít vài cái mới mở miệng: "Khương Dịch, cửi quần áo !"
Anh xoay , mi mắt khẽ níu , mắt nheo, giọng lớn, nhưng là chút nặng, còn ách : “Sao thế, ?”
Trì Yên tự động xem nhẹ lời , giống như đang nghiệm chứng cái gì, mặt đổi sắc, vội vàng lặp một : “Cởi quần áo ——”
Ánh mắt Khương Dịch đảo một vòng cô, khi xác nhận cô đùa, mới đưa tay xuống phía , tháo dây lưng.
Trì Yên cũng chả thiếu nữ đơn thuần hiểu sự đời gì, nhưng thấy động tác của Khương Dịch thì vẫn đỏ mặt, cô cưỡng ép bản lên mặt , "Khương Dịch, thể đắn một chút ?"
Anh ngẩng đầu, ánh mắt đen láy, lộ vài phần m.ô.n.g lung khó hiểu, hỏi: "Anh đắn chỗ nào chứ?"
Thấy Trì Yên đáp, hỏi: "Không em bảo cởi ?"
Mê Truyện Dịch
Tuy là như , nhưng tay quả thật dời khỏi dây lưng.
Dáng vẫn thẳng, căn bản thể bất kì điểm khác lạ nào. Cũng may Trì Yên cẩn thận mới dễ dàng chú ý đến lúc cúi đầu xuống, đuôi mày nhanh như chớp nhíu một cái. Giọng điệu vẫn bình thản như cũ, cứ như chẳng hề chuyện gì .
Trì Yên khẽ , giọng tự giác mà chút run run: "Em bảo cởi áo ."
Khương Dịch nhúc nhích.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Thấy Khương Dịch căn bản định cởi , Trì Yên dứt khoát tiến lên một bước, cách giữa hai nháy mắt cô kéo gần, chỉ hơn mười centimet một chút, thậm chí cô còn thể thấy rõ tiếng hít thở chút khó khăn của .
Hai chênh lệch chiều cao ít, Trì Yên nhón chân mới thể đụng tới nút thắt cà vạt của .
Bởi vì thành thục, quá trình tháo cũng trở nên đặc biệt.
Chờ cô cuối cùng cũng kéo cà vạt xuống , chóp mũi phủ một lớp mồ hôi mỏng, đầu ngón tay Trì Yên cũng ướt dính, cô tách mười ngón tay hoạt động một chút, đó cởi từng nút áo sơmi của .
Một cái một cái, lúc cởi đến cái thứ ba, tay cô bắt lấy.
Hô hấp của Khương Dịch rõ ràng nặng nề hơn, khi chuyện ngừng phả nóng lên trán cô: "Để tự cởi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau/chuong-29-tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau.html.]
Chân Trì Yên sớm chạm đất, nhưng tay vẫn đặt , cô rút tay khỏi tay Khương Dịch, chỉ hai chữ.
"Không cần."
Tay cô tiếp tục xuống phía , bởi vì run run, nên đầu ngón tay lành lạnh thường thường chạm n.g.ự.c bắt đầu lộ .
Giây tiếp theo, nút áo thứ tư còn cởi , tay cô giữ nữa, sức lớn hơn ít, rõ ràng là cô tiếp tục lộn xộn nữa.
"Trì Yên, đừng cởi."
Giọng lớn, ngữ điệu cũng ác liệt gì, nhưng trái tim Trì Yên như hung hăng bóp chặt, đó xáo trộn lung tung.
Hốc mắt Trì Yên nóng lên, nâng mắt, cách một tầng sương mù m.ô.n.g lung . Trước , cô cũng từng như thế, chẳng qua chỉ là ít ít mà thôi.
Hồi còn học, thành tích của Trì Yên cũng tệ lắm, nhưng chính bởi vì tồi, tụt hạng nên mỗi ngày đều cố gắng hơn khác một chút.
Có một , đại khái là do thật sự quá mệt mỏi nên gục xuống đối diện với Khương Dịch, ngủ mất.
Lúc cô nhóc nhỏ ngủ đặc biệt an tĩnh, cực kì xinh , hàng mi run rẩy, tiếng hô hấp đều đều, đến cả bóng mà ánh đèn đỉnh hắt xuống trông cũng ôn nhu hơn khác.
Chắc là mơ thấy ác mộng, nên thời gian cô ngủ cũng dài, lúc mở mắt liền nước mắt dâng lên, nhưng đến cuối cùng vẫn rơi xuống, cô cắn cắn đầu bút tiếp tục giải đề vật lý.
Cô bài nghiêm túc nhưng báo cáo của Khương Dịch lâu như thế vẫn trống .
Tâm phiền ý loạn, đến một chữ cũng chẳng .
Tám năm qua , Trì Yên dùng vẻ mặt , Khương Dịch vẫn là cảm thấy tâm phiền ý loạn.
Anh tránh ánh mắt qua một bên, tay vô thức buông lỏng ít, Trì Yên quen tay việc, động tác nhanh hơn ít, thành thạo tháo nút áo cuối cùng.
Nửa của như bại lộ mắt cô, da trắng nhưng chẳng hề vẻ gầy yếu, đường cong cơ bắp bụng rắn chắc. So với những nam chính phim hành động cô xem còn hơn nữa kìa.
Trì Yên nhắm mắt , đó điều chỉnh hô hấp, tiếp tục cởi cả áo vét và áo sơmi của , thấy Khương Dịch hỏi một câu: "Xem đủ chứ?"
"Sao cơ?"
"Xem đủ thì cài áo cho ," cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên trán cô một cái, thở và môi đều cực nóng, "Ngoan, hôm nay thật sự mệt, sức lực em nữa."