vấn đề là, cô .
Hoặc là , cô cần thời gian để rõ chuyện .
Chẳng qua thời gian dài ngắn chịu sự khống chế của cô.
Trì Yên chút buồn bực mà thwor hắt , sờ soạng kéo tay Khương Dịch.
Tay cầm thật thoải mái, tinh tế thon dài, ngón tay Trì Yên giữ chặt, giọng dịu dàng gọi : “Khương Dịch ca ca.”
Khương Dịch vốn đang đẩy cô , kết quả thấy lời thể nào tay , sửa vỗ vỗ lên lưng cô: "Ngủ ."
“Không ngủ .”
Trì Yên xong, tay từ cổ áo ngủ của Khương Dịch .
Mê Truyện Dịch
Hiếm khi cô chủ động như , Khương Dịch cảm thấy sớm muộn gì cũng cô bức điên, yết hầu khẽ nuốt vài cái, đó duỗi tay tóm c.h.ặ.t t.a.y cô, hô hấp nặng, giọng cũng khàn: "Em chắc chắn ?"
Trì Yên chút lúng túng, nhưng cũng chỉ một chút như , đó liền kéo giọng "Ân" một tiếng.
Sự thật chứng minh, những chuyện đến c.h.ế.t vẫn
Trì Yên hẳn là nên cực kì lúng túng.
Lần cô chủ động như , về bao giờ dám chủ động nữa.
Rõ ràng Khương Dịch so với đầu tiên mạnh mẽ, dữ dội hơn nhiều, cũng là do hôm nay tâm trạng là cảm thấy cô vẫn chịu mà cứ lặp lặp một một . Mãi đến khi Trì Yên mệt đến mở nổi mắt , chỉ thể dựa lòng nhúc nhích.
Ly nước đặt tới bên môi , Trì Yên cũng chẳng buồn nhếch miệng lên một chút
“Uống nước.”
“Không uống.”
“Mất nhiều nước như , thật sự uống ?”
Đầu ốc Trì Yên hiện tại xoay chuyển chậm hơn ngày thường, gần phút qua , cô mới hiểu ý tứ những lời .
Trên mặt cô ửng hồng, hừ nhẹ một tiếng: “Không hổ.”
“Là do em chủ động.”
Trì Yên giật một chút, quả thật chút khát nước, liền thuận theo động tác của Khương Dịch, cái miệng nhỏ nâng lên uống từng ngụm nhỏ, lúc thấy đáy cốc, cô mở miệng hỏi: "Mấy giờ ?"
“Một giờ .”
Trì Yên: “……”
Cô hữu khí vô lực, nhưng giọng nghẹn ngào: “9 giờ em lịch ……”
“Ngủ , ngày mai gọi em.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau/chuong-67-tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau.html.]
Trì Yên đáp ứng, thật sự là lăn lộn trong thời gian quá dài như thế mỏi mệt, vùi trong n.g.ự.c Khương Dịch, mí mắt nặng, nhưng cô ngủ .
Không quá vài phút, Khương Dịch tắt đèn ngủ nữa.
Trong phòng nữa tối đen, Trì Yên hít một , bởi vì kiệt sức nên giọng đặc biệt nhẹ.
Cô gọi một tiếng: “Khương Dịch.”
“Sao thế?”
Trì Yên mở hé mắt một ít, Khương Dịch chỉ cách cô hơn 10cm một chút, cũng đang cô, đôi mắt sâu thẳm, tia sáng di chuyển.
“Anh vẫn tức giận ?”
“Anh tức giận.”
Phi.
Thật sự cho là cô chắc.
Trì Yên nhẹ nhàng một tiếng, thanh âm lớn, nhưng ở trong đêm khuya yên tĩnh cực kì rõ ràng.
Tay Khương Dịch dán lên bụng cô, lòng bàn tay dọc theo vết theo vết sẹo cọ nhẹ, Trì Yên cũng trốn, giọng càng nhẹ: “Nếu……”
Cô dừng một chút, ước chừng hơn mười giây.
Khương Dịch cũng thúc giục cô.
Hô hấp Trì Yên chậm, thậm chí chậm đến Khương Dịch cho rằng cô ngủ , cô tiếp câu đang dở dang: "Nếu lúc em và , đầu tiên thì ?"
Cô nhớ rõ lúc học đại học, cô bạn cùng phòng ngoài thuê phòng với bạn trai, loại chuyện ở đại học là quá bình thường, Trì Yên cũng tôn trọng ý tưởng cùng quan niệm của mỗi , bao giờ cảm thấy gì cả.
Chỉ là quá mấy ngày, bạn nữ chia tay với bạn trai.
Lý do chút buồn , bởi vì bạn nữ là đầu tiên.
Ngày đó Trì Yên cùng Bạch Lộ cả ngày còn công khai lên án tên đàn ông xa , mới thể kéo bạn cùng phòng từ cửa sổ trong.
Ngón tay Trì Yên nhẹ nhàng siết chặt, móng tay đ.â.m chút đau, thấy Khương Dịch đáp, cô hỏi một câu: “Có thể vì thế mà sẽ vui ?”
Khương Dịch trả lời, động tác vuốt ve hình xăm của cô đều ngừng .
Hơi thở của hai đều nhẹ, nhợt nhạt mà đan chéo của , an lành, bình thản.
Khương Dịch càng đáp lời, tim Trì Yên đập càng nhanh, yên nhảy loạn cả lên, dường như nhảy từ trong lồng n.g.ự.c , cô giơ tay ấn nhẹ lên n.g.ự.c mấy cái, định lên tiéng thấy mở lời: "Vì hỏi thế?"
"Anh cũng hiện tại đến bệnh viện một tấm màng cực kì dễ dàng....."
"Trì Yên," lời Trì Yên còn hết Khương Dịch chặn lain: "Em đầu tiên chẳng lẽ ?"
Hai chân Trì Yên nhấc lên, "Cho nên em mới là nếu."