Khương Dịch đầu cô. Là cô, từ đầu đến cuối thèm liếc mắt ngó tới hộp quà tinh xảo .
"Trì Yên, em đây."
Cha Khương đều thói quen gọi cô là "Tiểu Yên", nhưng Khương Dịch như , vẫn luôn gọi cả họ lẫn tên cô như .
Trì Yên chút sợ , bút cầm trong tay còn bỏ xuống, siết chặt cán bút mà tiến lên, đó lặng yên cách đúng ba bước.
"Lại đây thêm chút nữa"
Trì Yên dịch một bước, nghĩ thầm Khương Dịch chắc sẽ bạo lực thế chứ, bởi cô tự ý nhận quà mà xuống tay.
Hơn nữa, cái đống quà đấy đều là do các vị học tỷ cưỡng ép nhét tay cô mà.
Trì Yên ngẩn vài giây, mãi đến khi cánh tay nắm chặt mới hồi phục ý thức, Trì Yên chớp chớp mắt một chút, áp ở tường, Khương Dịch kéo khẩu trang xuống, cúi đầu hôn lên môi cô.
Khi đó, hút thuốc, cũng chẳng uống rượu, chỉ tản hương vị mát lạnh sạch sẽ thuộc về thiếu niên, cả chỉ vẻ đường hoàng cùng thanh lãnh*, ở trong phòng thí nghiệm hơn phân nửa là tiêu bản xương mà hôn, ngây ngô, ngây thơ.
Đại não Trì Yên c.h.ế.t máy, tay dùng chút lực, ngòi bút liền ở bộ đồ thực nghiệm trắng phau của Khương Dịch kéo một đường dài.
Lúc cũng chẳng cảm giác gì.
Bây giờ nghĩ , Trì Yên cảm thấy Khương Dịch quả cầm thú. Đối với một đứa trẻ vị thành niên mà cũng xuống tay .
Hiện tại cô thành niên, nhưng vẫn cảm thấy Khương Dịch cầm thú như xưa.
Đối với bệnh nhân còn là bệnh nhân đang lúc dì cả tới hỏi thăm mà cũng xuống tay .
Trì Yên hôn đến đầu óc phát trướng, ngón tay đàn ông nào đó từ khe hở áo ngủ , dừng đến 3s đồng hồ rút tay , Khương Dịch dậy phủ cái chăn ở lên cô: “Ngủ.”
Nói xong chẳng thèm liếc cô một cái liền nhấc chân toilet.
Trì Yên yên một lát, mí mắt nặng đến mức chẳng mở nữa, cô ôm chăn trở , cũng qua bao lâu ngủ say.
Lúc Khương Dịch tắm xong , Trì Yên còn đang vắt chéo giường, chiếm gần hết chỗ ngủ .
Anh ôm cô sang một bên, cẩn thận đắp cái chăn mới mở notebook .
Tin nhắn từ Khương Du Sở nhiều đến mức xem xuể, cũng chẳng kĩ, tùy tiện gõ hai chữ.
【 chờ . 】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau/chuong-8-tong-tai-ba-dao-va-co-vo-anh-hau.html.]
Sau khi gửi , gập máy tính , tắt đèn, ôm Trì Yên ngực, giơ tay đặt nhẹ lên trán cô, xác nhận cô phát sốt mới hạ tay xuống, nhẹ nhàng từng chút từng chút xoa lên bụng nhỏ của cô.
·
Hiếm khi Trì Yên ngủ ngon như , mãi đến khi mặt trời lên cao mới từ từ tỉnh .
Bên giường sớm lạnh ngắt, Khương Dịch rõ ràng dậy từ lâu.
Đột nhiên, Trì Yên nhớ ngày bọn họ nhận giấy chứng hôn, Khương Dịch cũng ôm cô ngủ cả buổi tối.
Thời gian cô cùng Khương Dịch ở chung cũng lâu lắm, nhưng vô tình nhớ rõ chi tiết.
Từng chi tiết đều nhớ rõ mà nhớ rõ gương mặt hấp dẫn vô phụ nữ .
Trì Yên che mắt , đem gương mặt của nhớ rõ, từ đôi mắt đến cái mũi đến bờ môi, chẳng sai lệch chút nào.
Đã 7 giờ rưỡi sáng, bởi vì lịch diễn đều là buổi trưa nên Trì Yên cũng chẳng vội vã thức dậy, ở giường lăn vàu vòng mới chậm rì rì bò lên.
Sau khi rửa mặt xong xuống lầu hơn 8 giờ , Trì Yên mặc bộ quần áo ở nhà đơn giản, xuống tới nửa cầu thang chợt thấy gì đó đúng.
Cô giúp việc thấy cô liền nháy mắt hiệu, đáng tiếc Trì Yên hiểu ý tứ trong đó, vẫn là ở trong bếp , thấy cô ôn hòa hỏi: "Tiểu Yên dậy ?"
Trì Yên để ý suýt chút nữa là từ bậc thang lăn xuống, ".......Mẹ?"
Mê Truyện Dịch
Thẩm Văn Hinh tủm tỉm gật gật đầu: " Mau xuống ăn cơm nào."
Từ đến nay bà đối với cô con dâu hài lòng, lớn lên xinh như , tính cách cũng , khiến cho thích .
Trì Yên bà đến mức mất tự nhiên, qua kéo ghế bên cạnh Khương Dịch xuống, yên lặng ăn cơm sáng.
Cuối cùng Trì Yên cũng ăn xong bữa cơm .
Cô giúp việc mau chóng dọn dẹp bát đũa xuống.
Thẩm Văn Hinh vẫn như cũ tủm tỉm cô một cái, nhưng nhanh chóng đổi sắc mặt, lúc sang Khương Dịch, khóe miệng đều trầm xuống .
Bà lấy quyển tạp chí kệ sách , bên trong còn một trang đánh dấu, Thẩm Văn Hinh giở đến trang , ném lên bàn ngay mặt Khương Dịch.
“Giải thích! giải thích !”
Bà vốn chẳng quan tâm đến mấy tin tức giải trí bát quái , nếu hôm nay phảu chờ hai đứa nhỏ xuônhs lầu quá nhàm chán, tùy tiện giở vài cái thì đến giờ cũng thằng con trời đánh ở bên nước ngoài trì gì.